Đến nội dung

Hình ảnh

Thơ thẩn

- - - - -

  • Please log in to reply
Chủ đề này có 2 trả lời

#1
madness

madness

    Trung sĩ

  • Thành viên
  • 137 Bài viết
Cuối tuần, góp vui cùng dd bằng một bài thơ (*)

Người đã cầu nguyện chưa ?
(dịch từ bài thơ "Have you Prayed" của Li-Young Lee)


Khi cơn gió
thoảng qua, thì thầm;
tôi nghe tiếng của cha,

Người đã cầu nguyện chưa ?

Tôi nhận ra ba điều
Đầu tiên:
có thể nào đối thoại được với người đã khuất ?

Thứ hai:
con người là bốn ngọn gió và ba tia lửa
Bốn ngọn gió
là giọng nói của cha,
giọng nói của mẹ …

Cũng có thể là bảy ngọn gió và mười ánh lửa
Những ánh lửa: thấy, nghe, chạm,
mơ ước, nghĩ suy …
Hay chính ta là hơi thở của Đấng Tạo Vật ?

Khi cơn gió vỗ nhẹ người lữ khách,
tôi nghe tiếng của cha,
Người đã cầu nguyện chưa ?

Tôi nhớ lại ba điều
Đầu tiên: tình thương của người cha
là sữa và đường
hai phần ba lo âu, hai phần ba u sầu;
và những gì sót lại…
được lọc ra và trộn vào để nướng thành ổ bánh
người chết và người sống cùng sẻ chia.
Nhẫn nại ? Đó là để chịu đựng
sự đau đớn trong quá trình trộn lẫn và nhào nặn.

Trải nghiệm ?
Hãy nhìn vào khuôn mặt người cha trong giấc ngủ say…

Khi cơn gió
thoảng qua, thì thầm,
Người đã cầu nguyện chưa ?

Tôi biết rằng, chỉ riêng tôi
tự nhắc nhớ rằng
bông hoa chỉ là một trạm luân chuyển
giữa ước vọng và mê ly của địa cầu,

và huyết cầu
là lửa, muối; và hơi thở từ ngàn xưa,
nó kích động bất cứ thực thể nào
đang thức dậy và lên tiếng.

Đó chỉ là tôi

trong bộ áo choàng của cơn gió,
hay là người cha đâu đó trong tôi, cha hỏi
Người đã tìm thấy chốn bình yên ?
Người có hạnh phúc không ?


Lạ kỳ.
Một người cha lo âu. Một người con hạnh phúc.
Ngọn gió
đang lên tiếng.
Còn tôi
lặng câm.

----------------------



Đây là một bài thơ khá hay của Li-Young Lee, một nhà thơ người Mỹ gốc Á Châu. Bài thơ trên được ông viết ra trong 3 phút, như vội vàng ghi chép lại những gì đang diễn ra trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà người ta thường gọi là "nhận diện / tỉnh thức". Gió - hơi thở - nghĩ suy - tình thương - trải nghiệm - của con người. Tất cả dường như rất khác nhau, nhưng đã trở thành một thực thể duy nhất trong bài thơ.

Một lần được mời đọc bài thơ này, ông nói, ìtôi có một số đoạn để đọc cho quý vị nghe, nhưng tôi không chắc đó là thơ :)”. Ông kể rằng, thuở còn bé, cha ông thường hỏi, ìcon đã cầu nguyện chưa”, và do ham chơi hay bận làm việc khác, ông thường nói dối rằng ìdạ rồi”. Nhưng rồi, hai mươi năm sau khi người cha đã qua đời, một lần ông chợt nghe / nhớ lại câu hỏi trong thời thơ ấu, ông đã cảm thấy rất hối hận vì đã nói dối cha, xúc động và làm bài thơ này. Ở trang web sau có nguyên bản tiếng Anh và có file mp3 của bài thơ do chính tác giả đọc: http://www.patriciag...ch.com/lee.html .

Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi madness: 04-02-2007 - 05:07


#2
BadMan

BadMan

    Người quản trị

  • Founder
  • 1369 Bài viết

Người đã cầu nguyện chưa ?
"Have you Prayed"

Có nên chăng, dịch câu này là: Con đã cầu nguyện chưa?
Cơm, áo, gạo, tiền
Bút, nghiên, sách, vở

#3
madness

madness

    Trung sĩ

  • Thành viên
  • 137 Bài viết

Có nên chăng, dịch câu này là: Con đã cầu nguyện chưa?


Em thích chữ "Người" hơn, giống như không chỉ người cha hỏi người con, không chỉ gió hỏi người con, mà còn là người con tự vấn. Vì thực chất lúc này chẳng ai hỏi người con cả, mà là người con tự nghĩ suy về quá khứ và tự gợi lại câu hỏi của ngày xưa.




1 người đang xem chủ đề

0 thành viên, 1 khách, 0 thành viên ẩn danh