Đôi dòng tản mạn
Bắt đầu bởi thanhbinh0714, 27-12-2004 - 10:02
#21
Đã gửi 16-04-2005 - 20:26
<strong class='bbc'><span style='color:blue'>...Có sao đâu trái mùa thu vẫn thắm<br />Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời...</span></strong>
#22
Đã gửi 17-04-2005 - 06:47
Chúc em sinh nhật vui vẻ. Sang tuổi mới mạnh mẽ hơn .
Trần trùng trục đi về không vướng víu
#23
Đã gửi 20-04-2005 - 17:16
em cũng tạm biệt cả nhà. chúc mọi người luôn vui vẻ, hẹn gặp lại sau n ngày nữa!
lim n=? (chịu)
lim n=? (chịu)
mong bình yên luôn đến với những người bạn của tôi...
#24
Đã gửi 12-05-2005 - 11:24
Mình cũng xin tạm biệt dđ 45 ngày để ôn thi . Được biết dđ là một may mắn đối với mình . Trên dđ có những người rất giỏi , rất độc đáo mà kể cả ngày cũng không hết . Mình sẽ cố gắng để theo kịp mọi người .
Em mang hồn vô tội
Đeo thánh giá huy hoàng
Còn ta nhiều sám hối
Mà sao vẫn hoang đàng
Đeo thánh giá huy hoàng
Còn ta nhiều sám hối
Mà sao vẫn hoang đàng
#25
Đã gửi 17-05-2005 - 17:59
... Sài Gòn những đêm mưa thật ưới át và hiu quạnh, chỉ có tiếng mưa rơi vội vã ồn ào như muốn xe toang sự tĩnh lặng vốn đã thưa thớt. Ngồi một mình trong góc tối, mưa không đủ để hắt ướt áo nhưng cũng làm lòng người se lại, tiếng nhạc buồn réo rắt như thể muốn rót đầy cảm xúc vào tâm hồn non nớt "Ngoài trời không sao thưa. Đường lầy ướt ngõ tối. Mưa khuya về hiu hắt len vào hồn ...". Gió cứ vô tình ấp ôm bờ vai gầy rúc vào lòng như muốn được âu yếm, khép mình lại để giữ chặt chút hơi ấm yếu ớt. Nỗi nhớ trào dâng quặn thắt, con tim run rẩy vì lạnh và cô đơn. Mưa vẫn rả rích, cơn mưa bất chợt mang theo hình ảnh kẻ si tình lang thang bước trong mưa, cô đơn, dại khờ... "Quán vắng mưa khuya như khúc ca nghẹn lời. Ti tách rơi rơi ray rứt trong lòng người ..." lau vội những giọt nước mắt chưa kịp rơi, thầm hát "Chừng nào mưa thôi rơi. Đường về nắng thắp lối ..."
<span style='color:purple'>Cây nghiêng không sợ chết đứng !</span>
#26
Đã gửi 17-05-2005 - 20:45
Chắc không kịp rồi bác ạ. 45 ngày của bác, mọi người sẽ có biết bao nhiêu bài viết về Hoa Sen . Khi quay lại, bác sẽ phải làm việc cật lực để cạnh tranh đâyMình cũng xin tạm biệt dđ 45 ngày để ôn thi . Được biết dđ là một may mắn đối với mình . Trên dđ có những người rất giỏi , rất độc đáo mà kể cả ngày cũng không hết . Mình sẽ cố gắng để theo kịp mọi người .
#27
Đã gửi 21-05-2005 - 17:08
...Trong vòm xanh sau những chùm Anh thảo
Duyên dáng đong đưa những cành Nhạn lai hồng
Đặt hết niềm tin vào hương kì ảo
Tôi hòa mình trong tình bạn mênh mông...
Duyên dáng đong đưa những cành Nhạn lai hồng
Đặt hết niềm tin vào hương kì ảo
Tôi hòa mình trong tình bạn mênh mông...
gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
#28
Đã gửi 21-05-2005 - 17:19
tho ngui cung duoc! Chac lotus co nhieu tinh ban dep lam nhi? Cuoc doi minh hon 20 nam chuyen nha 4-5 lan, ngao du thien ha that suong lam sao!! Va nhung tinh ban lon da sinh ra tu` do'!
Con cò bay lả bay la,
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
#29
Đã gửi 21-05-2005 - 18:13
Cuoc doi minh hon 20 nam chuyen nha 4-5 lan, ngao du thien ha that suong lam sao!! Va nhung tinh ban lon da sinh ra tu` do'!
Có câu đời là bể khổ, trầm luân chỉ có nước mắt, đua tranh trong dục vọng thấp hèn, có tươi đẹp cũng chỉ là huyền ảo, giả tạo, lừa dối nhau mà ngao du trong chốn Lệ Viên ...
... Ngao du thiên hạ sướng như tiên
Chẳng mơ nhung lụa chẳng tham quyền
Hiên ngang chân bước đời phiêu bạt
Theo gió phiêu bồng chốn Lệ Viên...
gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
#30
Đã gửi 21-05-2005 - 19:48
Đây không phải là chủ đề " Con gái NV " nên tớ cũng bày tỏ cảm xúc 1 chút sau khi đọc bài của Lotus . Híc , có cảm giác 1 sự lãng mạn đã bị đẩy lên quá mức bình thường . Tớ nhớ đọc ở đâu đó nói rằng văn hóa Ấn Độ coi đời là bể khổ , vô phương cứu chữa . Con người tìm lạc thú trong những suy nghĩ siêu hình và các tập quán hết sức lạ lùng để tìm sự siêu thoát mà không đề cao vấn đề cải tạo cuộc sống . Điều đó góp phần tạo ra 1 xã hội Ấn Độ hỗn loạn trước khi phương tây đặt chân đến . Chậc , đọc bài của Lotus lại nhớ tới điều này . Ai dà , mà mình cũng lắm chuyện thật !
Iêu nhau trọn vẹn một tuần .
Em khen : Anh quá cù lần . Bỏ anh !
Em khen : Anh quá cù lần . Bỏ anh !
#31
Đã gửi 22-05-2005 - 09:28
Văn hóa Ấn Độ không coi đời là bể khổ mà là Phật giáo coi như vậy. Năm xưa Thái tử Tất Ðạt Ða đã dũng cảm từ bỏ cuộc sống vàng son nhung lụa, từ bỏ địa vị của một bậc nhân vương mà mình sắp kế thừa, dấn thân vào nẻo đường gió bụi đi tìm chân lý. Cuối cùng, Ngài đã tìm được phương thuốc kỳ diệu cứu khổ cho nhân loại, trở thành đấng Vô thượng Y vương, và phương thuốc mà Ngài đã tìm ra đó chính là 4 Thánh đế: Khổ đế, Tập đế, Diệt đế và Ðạo đế.
Khổ đế là: "Sinh là khổ, già là khổ, bệnh là khổ, chết là khổ, phải kết hợp với những gì mình không ưa là khổ, phải xa lìa những gì mình thích là khổ, không đạt được những gì mình khao khát là khổ; tóm lại, chấp chặt vào năm uẩn là khổ"
...
Tiếu khán Nhân Gian mộng lý trường ,
Sầu đàm Thế sự thái bi thương ,
Ẩn thân nan đoá Vô Thường cảnh ,
Chỉ hảo tầm phương giảm họa ương !
...
Khổ đế là: "Sinh là khổ, già là khổ, bệnh là khổ, chết là khổ, phải kết hợp với những gì mình không ưa là khổ, phải xa lìa những gì mình thích là khổ, không đạt được những gì mình khao khát là khổ; tóm lại, chấp chặt vào năm uẩn là khổ"
...
Tiếu khán Nhân Gian mộng lý trường ,
Sầu đàm Thế sự thái bi thương ,
Ẩn thân nan đoá Vô Thường cảnh ,
Chỉ hảo tầm phương giảm họa ương !
...
gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
#32
Đã gửi 22-05-2005 - 13:25
phải công nhận Lotus thuộc rất nhiều thơ và hiểu có vẻ khá kỉ về Phật giáo. Chắc ngồi tâm sự cùng em sẽ rất là thú vị!
Ngao du thiên hạ sướng như anh,
cuộc đời dâu bể thế phải đành...
hiên ngang mà lưng còng gối quị
đời này há ai khổ như anh??
Ngao du thiên hạ sướng như anh,
cuộc đời dâu bể thế phải đành...
hiên ngang mà lưng còng gối quị
đời này há ai khổ như anh??
Con cò bay lả bay la,
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
#33
Đã gửi 22-05-2005 - 15:43
Anh hoadaica có vẻ từng trải quá nhỉ, cũng vì cuộc sống mà phải phiêu bạt ngao du, vui với gió trăng cũng có cái thú của nó nhưng có vẻ vẫn bị những lo toan đời thường đè nặng.
Đúng là:
Vượt thành leo núi quá gay go
Để lại gia tài biết mấy kho
Con cháu nào ngờ đồ khốn kiếp
Đứa giành xe nhỏ đứa xe to !
Và có lẽ đây "đời này há ai khổ như anh?? " là tiếng than của một chinh nhân khi đã sức cùng lực kiệt và bật lực nhìn lại những chặng đường mình đã đi, gian khổ, vất vả để rồi tay trắng vẫn hoàn tay trắng ...cuộc đời dâu bể thế phải đành...
hiên ngang mà lưng còng gối quị
Đúng là:
Vượt thành leo núi quá gay go
Để lại gia tài biết mấy kho
Con cháu nào ngờ đồ khốn kiếp
Đứa giành xe nhỏ đứa xe to !
gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
#34
Đã gửi 23-05-2005 - 13:41
mặc kệ lũ nhỏ tụi nó chen,
sống vui phải chịu cảnh nghèo hèn.
Nhưng ... thói đời đen bạc, người đen bạc...
....
Đi cũng chưa nhiều biết chưa nhiều,
nhưng buồn cho đời buồn bao nhiêu.
Mong tìm tri nhân cùng san sẻ....
sống vui phải chịu cảnh nghèo hèn.
Nhưng ... thói đời đen bạc, người đen bạc...
....
Đi cũng chưa nhiều biết chưa nhiều,
nhưng buồn cho đời buồn bao nhiêu.
Mong tìm tri nhân cùng san sẻ....
Con cò bay lả bay la,
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
Bay một hồi mệt, ngồi la quá trời.
#35
Đã gửi 24-05-2005 - 16:04
Thú cảnh an nhàn thú cảnh tiên
Cố nhân than trách cố nhân phiền
Ung dung, mục kích lườm thiên hạ
Hỗn độn, tranh giành, lũ loạn điên.
Cố nhân than trách cố nhân phiền
Ung dung, mục kích lườm thiên hạ
Hỗn độn, tranh giành, lũ loạn điên.
<span style='color:purple'>Cây nghiêng không sợ chết đứng !</span>
#36
Đã gửi 25-05-2005 - 18:11
Trong lớp học cô nào giỏi toán
Giải dùm tui bài toán tình yêu
Giả thiết cho thương nhớ đợi chờ
Kết luận rằng sao tôi yêu người đó
Giải dùm tui bài toán tình yêu
Giả thiết cho thương nhớ đợi chờ
Kết luận rằng sao tôi yêu người đó
Diễn đàn số 1 về PHP của Việt Nam shop đồ lót quần áo shop quần áo đồ lót nam quần áo thời trang đồ lót nữ đồ bơi đồ ngủ đồ lót bon bon đồ lót triumph thời trang áo lót quần lót đồ xinh đồ xinh cho bé yêu thời trang trẻ em quần áo trẻ em đồ xinh shop đồ sơ sinh đồ sơ sinh đồ sơ sinh trọn gói
#37
Đã gửi 25-05-2005 - 18:13
Tình yêu mùa thu
Tặng Trang yêu dấu
Thế là một mùa thu lại đã qua đi
Em không về như ngày xưa đã hẹn
Nỗi nhớ xa như thuyền về với biển
Hoa cúc vàng lưu luyến mãi mùa thu
Thế là anh đã không còn thời gian để chờ đợi và suy tư
Ngày cũ qua đi để em quên hối tiếc
Một nhành hoa,một bài thơ tha thiết
Em có còn giữ lại nữa đâu
Sao thời gian cứ trôi đi thật mau
Lời chưa nói mưa đã trôi đi mất
Chỉ còn anh mùa thu và nước mắt
Giấc ngủ nào vẫn thầm gọi tên em
Ta gặp nhau,xa lạ hóa thân quen
Ta xa nhau ,thân quen thành xa lạ
Bước chênh vênh ,chân trần trên sỏi đá
Như cánh bèo giữa biển sóng dạt xô
Em bây giờ đâu phải em ngày xưa
Nụ cười vô tư nay tan đi đâu mất
Ánh mắt buồn,suy tư và day dứt
Em cất vào thời quá khứ xa xôi
Giọt lệ buồn không còn chảy trên môi
Em không khóc cho một thời đau xót
Khi đêm tàn nắng ban mai lại rọi
Em biết mình không thể mãi như xưa
Về đi em,về với cánh đồng quê
Với tuổi thơ vi vu con diều sáo
Hoa cỏ may khắc tên mình trên áo
Dáng mẹ gầy trên những lối đi
Về đi em hãy về với anh đi
Ở bên em anh sẽ quên tất cả
Cả cỏ may,cả mùa thu vàng lá
Anh đổi cả để được thương yêu
Anh phải mua,phải đổi cả bao nhiêu
Phải làm chi cho em quay trở lại
Nhưng anh biết suốt đời và mãi mãi
Tình yêu đầu đã chết ở trong em.
Nguyễn Đỉnh
Tặng Trang yêu dấu
Thế là một mùa thu lại đã qua đi
Em không về như ngày xưa đã hẹn
Nỗi nhớ xa như thuyền về với biển
Hoa cúc vàng lưu luyến mãi mùa thu
Thế là anh đã không còn thời gian để chờ đợi và suy tư
Ngày cũ qua đi để em quên hối tiếc
Một nhành hoa,một bài thơ tha thiết
Em có còn giữ lại nữa đâu
Sao thời gian cứ trôi đi thật mau
Lời chưa nói mưa đã trôi đi mất
Chỉ còn anh mùa thu và nước mắt
Giấc ngủ nào vẫn thầm gọi tên em
Ta gặp nhau,xa lạ hóa thân quen
Ta xa nhau ,thân quen thành xa lạ
Bước chênh vênh ,chân trần trên sỏi đá
Như cánh bèo giữa biển sóng dạt xô
Em bây giờ đâu phải em ngày xưa
Nụ cười vô tư nay tan đi đâu mất
Ánh mắt buồn,suy tư và day dứt
Em cất vào thời quá khứ xa xôi
Giọt lệ buồn không còn chảy trên môi
Em không khóc cho một thời đau xót
Khi đêm tàn nắng ban mai lại rọi
Em biết mình không thể mãi như xưa
Về đi em,về với cánh đồng quê
Với tuổi thơ vi vu con diều sáo
Hoa cỏ may khắc tên mình trên áo
Dáng mẹ gầy trên những lối đi
Về đi em hãy về với anh đi
Ở bên em anh sẽ quên tất cả
Cả cỏ may,cả mùa thu vàng lá
Anh đổi cả để được thương yêu
Anh phải mua,phải đổi cả bao nhiêu
Phải làm chi cho em quay trở lại
Nhưng anh biết suốt đời và mãi mãi
Tình yêu đầu đã chết ở trong em.
Nguyễn Đỉnh
Diễn đàn số 1 về PHP của Việt Nam shop đồ lót quần áo shop quần áo đồ lót nam quần áo thời trang đồ lót nữ đồ bơi đồ ngủ đồ lót bon bon đồ lót triumph thời trang áo lót quần lót đồ xinh đồ xinh cho bé yêu thời trang trẻ em quần áo trẻ em đồ xinh shop đồ sơ sinh đồ sơ sinh đồ sơ sinh trọn gói
#38
Đã gửi 25-05-2005 - 18:17
Anh với em như hai hằng đẳng thức
Yêu thương nhau như hệ phương trình
Rồi một ngày cuộc sống sẽ chứng minh
Tình hai ta như một dòng định lý
Yêu thương nhau như hệ phương trình
Rồi một ngày cuộc sống sẽ chứng minh
Tình hai ta như một dòng định lý
Diễn đàn số 1 về PHP của Việt Nam shop đồ lót quần áo shop quần áo đồ lót nam quần áo thời trang đồ lót nữ đồ bơi đồ ngủ đồ lót bon bon đồ lót triumph thời trang áo lót quần lót đồ xinh đồ xinh cho bé yêu thời trang trẻ em quần áo trẻ em đồ xinh shop đồ sơ sinh đồ sơ sinh đồ sơ sinh trọn gói
#39
Đã gửi 09-07-2005 - 10:57
Nước mắt nhiều cho hồn thanh thản
Lắm tiếng cười chưa hẳn đã vui
Lắm tiếng cười chưa hẳn đã vui
#40
Đã gửi 12-08-2005 - 19:46
Viết cho một ngày ko nắng
Vẫn quen với bầu trời đầy nắng với 1 chút kiếm tìm thanh thản giữa trong xanh.Bất chợt trời nổi bão hôm nay,âm u với những mưa và gió.Đã lâu lắm chẳng lang thang đâu đó để ngập hồn với những nỗi bâng khuâng,mà cũng chẳng lặng lẽ bước cùng mưa để thấm thía sự bất cần tuyệt vọng.Ko vội vã bởi trời kia ko nắng,chẳng mơ màng bởi chút gió mênh mông.Ko phải buồn đâu mà cũng chẳng hề trống trải.Chỉ là lạc lối giữa hồn mình vô tận,mông lung.Giữa âm u của 1 ngày ko có nắng,giữa mơ hồ của thực tại và tương lai,ta đi ngược đường&gặp lại chính ta...
Vẫn quen với bầu trời đầy nắng với 1 chút kiếm tìm thanh thản giữa trong xanh.Bất chợt trời nổi bão hôm nay,âm u với những mưa và gió.Đã lâu lắm chẳng lang thang đâu đó để ngập hồn với những nỗi bâng khuâng,mà cũng chẳng lặng lẽ bước cùng mưa để thấm thía sự bất cần tuyệt vọng.Ko vội vã bởi trời kia ko nắng,chẳng mơ màng bởi chút gió mênh mông.Ko phải buồn đâu mà cũng chẳng hề trống trải.Chỉ là lạc lối giữa hồn mình vô tận,mông lung.Giữa âm u của 1 ngày ko có nắng,giữa mơ hồ của thực tại và tương lai,ta đi ngược đường&gặp lại chính ta...
0 người đang xem chủ đề
0 thành viên, 0 khách, 0 thành viên ẩn danh