Câu này hay! Có điều biểu khai căn thì Hatucdao chịu (hệ quả là không thể làm nhà thơ được ) ."Nay ở trong thơ nên có Toán
Nhà thơ cũng phải biết khai căn"
Trang Thơ
#61
Đã gửi 02-05-2009 - 00:07
Vì chưng xa cách nên người nhớ nhau
#62
Đã gửi 02-05-2009 - 18:47
Tôi đây xin dại với người tôi yêu.
Thế em làm trò gì dại à
#63
Đã gửi 02-05-2009 - 22:17
#64
Đã gửi 07-05-2009 - 02:22
Hai câu thơ ý hay thật. .Nay ở trong thơ nên có Toán
Nhà thơ cũng phải biết khai căn
Thức khuya nhưng không có nhiều time để xem được nhiều thứ diễn ra trong diễn đàn. Định vào quán xá tìm gì mà lại thấy mục này là vào ngay. Cơ bản "Học Toán nhưng cũng yêu thơ lắm. Chẳng có lẽ nào toán lại khô khan!" .
Thêm một bài mới toanh, nhan đề:
Thơ tình (số ?)
Thơ tình viết chẳng đưa ai?
Thơ tình em viết em cài sổ tay
Một ngày anh ghé qua đây
Biết đâu đọc thấy rồi ngây ra cười!
#65
Đã gửi 08-06-2009 - 02:58
Em còn có nhớ anh không?
Một mình anh vẫn trông chờ ngày vui.
Một mình lặng lẽ, đơn côi,
Một mình một cõi mây trôi góc trời.
Đêm dài chỉ một mình anh,
Một chân trời đã chia thành hai phương.
Còn mong trọn nghĩa tình thương?
Nặng lòng anh vẫn hương nồng về em.
Lặng như con gió giữa đồng,
Yên như tiếng gọi từ lòng nhớ nhung.
Cho dù cách núi ngăn sông,
Lòng anh mãi mãi thủy chung hướng về.
Dù trời chưa tỏ bóng hình,
Tình anh mãi mãi trao về riêng em.
Dù tình dang dở trăm năm,
Tình anh mãi mãi chỉ em hướng về.
Hải Phòng, 8/6/2009.
#66
Đã gửi 10-08-2011 - 22:14
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Để lắng nghe tiếng thở dài của gió
Tiếng bước chân ai nhẹ nhàng trên cỏ
Ngơ ngác nhìn tia nắng buổi sớm mai.
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Ngồi ngơ ngác thấy lòng mình thắt lại
Nhớ kỷ niệm mấy đứa còn thơ dại
Tay trong tay theo nhịp bước thời gian
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Bối rối nhìn dòng đời trôi chầm chậm
……………………………………
……………………………………..
Thơ mình tự làm na không hay lắm các bạn đừng chê cười nha
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi perfectstrong: 11-08-2011 - 21:29
#67
Đã gửi 11-08-2011 - 21:30
Thiếu 2 câu cuối Ny ơi!Cảm giác
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Để lắng nghe tiếng thở dài của gió
Tiếng bước chân ai nhẹ nhàng trên cỏ
Ngơ ngác nhìn tia nắng buổi sớm mai.
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Ngồi ngơ ngác thấy lòng mình thắt lại
Nhớ kỷ niệm mấy đứa còn thơ dại
Tay trong tay theo nhịp bước thời gian
Có đôi lúc ta bỗng chợt lặng im
Bối rối nhìn dòng đời trôi chầm chậm
……………………………………
……………………………………..
Thơ mình tự làm na không hay lắm các bạn đừng chê cười nha
$$\text{LOVE}\left( x \right)|_{x = \alpha}^\Omega = + \infty $$
I'm still there everywhere.
#68
Đã gửi 01-10-2011 - 22:33
Nửa đêm trở dậy soạn bài
Giọt sương tí tách rơi ngoài mái hiên
Nghĩ rằng đã mấy mươi năm
Vẫn còn mãi kiếp con tằm nhả tơ
Vẫn còn viết mãi bài thơ
Vẫn còn viết mãi giấc mơ tuyệt vời
Cao Xuân Huy tự hào là thành viên VMF
#69
Đã gửi 12-10-2012 - 22:47
Khóc âm thầm trong tiếng nấc bao đêm
Mang trong tim là cả 1 nỗi hận
Hận số phận đã bạc đãi lương duyên
Bao nỗi nhớ nỗi sầu và nước mắt
Hoa để dành trọn gói ở trong tim
Hoa yêu kiều cớ sao ôm nỗi nhớ
Để đời hoa lận đận mối tơ duyên
Hoa vô lệ nên hoa chẳng dám khóc
Giọt nước mắt hoa giấu ở nơi đâu ?
Quặn thắt lòng hoa còn yêu người lắm
Nhưng vô lệ hoa nào khóc dc đâu
Hoa vô lệ thôi hoa đừng nhớ nữa
Hạt mưa buồn cug~ thảm sầu vì em
Màn đêm đen huyền ảo ánh trăng sáng
Tròn vành vạnh chia nỗi nhớ cùng hoa
Những tưởng rằng vô lệ sẽ khóc òa
Nào ngờ đâu hoa chỉ khẽ đung đưa
Vì còn yêu nên hoa nào quên dc
Là cấm kị nên chỉ giữ trong tim
Vô lệ này hoa thôi đừng tiếc nữa
Hoa yêu kiều đừng héo mòn vì yêu
Em thương ai mà nỗi dâng trào
Sao lòng em cứ cô đơn 1 nỗi
Em có hay mùa xuân đang dần đến
Cánh bướm đỏ đùa vui bên thềm vắng
Nắng soi lòng nắng nhớ em nhiều lắm
Em khẽ cười mà lòng cứ nhói đau
Này vô lệ hoa thôi đừng nghĩ nữa
Cứ buồn đi nhớ cug~ chẳng sao đâu
Chỉ mong hoa đừng sống vs nỗi sầu
Vì quanh em còn bao ng` thương mến
Kìa vô lệ nhìn thấy j ko em ?
Là cánh én đã trời về rồi đấy
Bầu trời ấy cug~ chẳng còn âm u
Cả khung trời là nắng và mây mù
#70
Đã gửi 12-10-2012 - 22:55
Trên con đường còn đượm những hạt mưa
Trên nhành cây còn đượm màu hoa dại
Lỡ hé nụ trên phố đỏ , mùa đông
Chiều nay buồn tôi bước dạo trên phố
Bên vỉa hè có lũ trẻ đùa vui
Những kỉ niệm bên những trò nghịch phá
Chợt hiện về trong trí óc bâng khuâng
Chiều nay buồn tôi bước dạo trên phố
Nắng nghiêng mình sao soi rõ lòng tôi ?
Trái tim tôi là bài thơ bỏ dỡ
Gửi cho đời những mãnh vỡ đau thương .
#71
Đã gửi 28-11-2012 - 22:06
Xa ánh mắt thân thương mỗi giờ lên lớp
Tiếng trống trường tan học
Sẽ chỉ còn tiếng đồng vọng tháng năm
Bâng khuâng ....con đi tìm mùa xuân
Trong những bài thơ cô giảng
Tìm cánh cò chở nắng
Giọt mồ hôi chát đắng...
....Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn....
#72
Đã gửi 27-09-2013 - 17:03
Ở đây có nhà toán học nào muốn đổi nghề làm nhà văn không ạ?
#73
Đã gửi 22-10-2013 - 17:10
Sáng nay a không đến lớp
Trời buồn buông nắng đỏ sân.
Đến chiều thì mưa ùa đến
Hay lòng ta nỗi bâng khuâng.
Sáng nay a không đến lớp
Ta ngồi không thể tập trung
Mắt cứ nhìn ra phía cổng
Cố tìm một bóng dáng quen
Sáng nay a không đến lớp
Một buổi thôi có xá gì
Vậy mà ở đây cô nhóc
Ngồi chờ, ngồi đợi, ngồi trông.
một ngày không thể tập trung
nhìn ra cửa lớp ghi lung tung mấy dòng- VL/2009.
đời sống, đời chết, đời cười, đời khóc, đời thử và đời bỏ cuộc
nhưng đời trông khác biệt trong mắt mỗi người
#74
Đã gửi 30-11-2013 - 16:21
2000 cây số đã là cái gì, hở cha?
con còn có thể đi xa hơn thế nữa
con sẽ đạp xe qua miền Trung mùa hè đổ lửa
con sẽ còng lưng leo qua những núi dốc chon von
con sẽ ngập chìm trong hùng vĩ nước non
sẽ ngắm nhìn và say mê bao dặm đường đất nước
hành trình suốt dọc quê hương chờ con phía trước
2000 cây số đã là cái mốc xì gì, hở cha?
con sẽ ngắm bình minh ở những nơi xa
và có thể sẽ ngủ ngon trong cảnh ” màn trời chiếu đất”
ừ, đấy, nhưng con chấp tất
con chẳng sợ đâu
con cũng sẽ chẳng nhớ nhà lâu
vì đất nước mình mà, đi đến đâu cũng sẽ là thân thuộc
cứ ở nhà làm sao con biết được
điều kỳ diệu gì sắp sửa đón chờ con
có thể có những cơn mưa làm lạnh ngắt bàn tay con
và nắng gió Lào miền Trung thiêu con thành thịt rán
thế thì đã sao, cha nhỉ, con chẳng ngán
hứa với cha nhé, con sẽ mạnh khỏe, từng ngày
con sẽ đạp xe qua biển và qua những rừng cây
có thể là con sẽ sợ ma đôi chút thôi cha nhỉ
thi thoảng giật mình vì còi công – ten – nơ một tí
cơ mà nhiều nhất vẫn là phấn chấn tinh thần
con sẽ đi mà chẳng chút phân vân
chờ con, rồi con kể cho cha nghe về hành trình của mình cha nhé
như cha từng kể con nghe về hành trình của cha ngày trẻ
giờ đến lượt con
ô, con sắp sửa bước đi lon ton
qua 2000km chiều dài đất nước
....Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn....
#75
Đã gửi 30-11-2013 - 16:22
Ngổn ngang giữa trăm nghìn con chữ
Con cầm bút trên tay
mà chẳng biết viết gì
Con chẳng biết viết gì ngoài những xót xa
Những nhọc nhằn và giọt mồ hôi cha
từng trưa
rơi trên đồng ruộng nhỏ
Là bữa cơm chiều
mẹ nấu
cả nỗi lo
Bởi thế nên hình như
Thấp thoáng trong bát canh chiều nay
có chút gì mằn mặn
Dằn lòng con tự hỏi:
“ Có khi nào ?
Con chan từ giọt nước mắt mẹ….mẹ ơi ? “
Con hòa mình vào những giọt mưa cuối cùng tí tách khẽ rơi
Nhớ tiếng mẹ cha, thương quê nghèo lam lũ
Nơi có núi Hồng
có dòng sông Lam và cánh cò bay thẳng
Có gió Lào khô bằng sỏi đá
Và những ấm nồng từ gió biển thổi vào trong…
Nghệ An…
“ Mảnh đất nghèo thắt đáy lưng ong
cho tình người góp mật “
Con trở về hôm nay
Sau những bôn ba nửa vòng quanh trái đất
bỗng chợt nhận ra rằng
Không nơi nào bằng….nơi con đã sinh ra.
Con đã về, về với mẹ …và cha.
....Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn....
#76
Đã gửi 05-09-2021 - 16:18
Gác trọ buồn ,buồn lắm em ơi
Người đông nhưng chẳng có tiếng cười
Bởi chắc hồn anh về chốn ấy
Của những ngày tháng với em chơi
Gác trọ buồn,buồn đến tê lòng
Em ở nơi đó có biết không?
Những hôm khuya về trăng qua cửa
Anh ngồi,anh đợi,lại ngóng trông
Gác trọ buồn,buồn nhớ người thân
Ở nơi xa ấy chẳng ở gần
Những hôm khói bếp thi nhau đến
Cay mắt mẹ ơi,lại khóc thầm
Gác trọ buồn,mong tháng trôi mau
Ước tiên đâu đến ban phép màu
Thời gian bỗng chốc xô nhau tới
Để về bảo mẹ sắm trầu cau.
0 người đang xem chủ đề
0 thành viên, 0 khách, 0 thành viên ẩn danh