Văn em thì dốt nát, viết chắc còn lủng củng mong mn cố hiểu . Em viết để chia sẻ và cần mn góp ý thẳng thắn chứ đừng ném gạch em nhiều quá, em ko như anh L Law .
Chuyện bắt đầu từ hồi học kì 1 lớp 8 (tức năm trước), cô Hiền (chủ nghiệm lớp em) có kêu ba má em xin cho học lớp học thêm toán nào đó nghe nói là 1st chỗ Cầu Giấy này. Em xin trích nguyên văn câu nói của cô với em
- "Anh về kêu bố mẹ anh gọi điện ngay cho cô Nga (tức cô dạy toán trường em, kiêm hiệu phó) nhờ cô xin cho học lớp của cô abcdef nào đó"
Em từ chối, một cách rất bình thường lịch sự, cô đồng ý. Nhưng mọi chuyện ko đơn giản dừng lại ở đó ~
Sau đợt đó cô liên tục trù dập em bằng mọi cách, kè đúng bài khó để bắt làm (văn ấy chứ toán em ko sợ), cho điểm luôn $\leq 7$, bới móc đủ các lỗi, chửi bới thậm tệ @$(@*$()@,....
Chắc ai cũng biết em làm gì lúc đó, nhịn . Học sinh mà, sao dám cãi lại giáo viên. Em nhịn suốt khoảng thời gian từ giữa học kì 1 tới hết năm học. Em nghĩ đã thoát nạn.
Vào hè 8, đây là quãng thời gian ôn thi đội tuyển hsg, chuyện thường ở huyện. Cô toán có triệu tập đội tuyển tới học. Em còn nhớ y nguyên cái cuộc đối thoại của em và cô toán hôm đó.
- "Đã có ai làm hết các bài tập trong phần bất đẳng thức và cực trị trong sách NCPT toán8 chưa" (cô hỏi đội tuyển) ~,~
Tính em em biết, chẳng bao giờ vô ngực khoe khoang là "ta đã ..." cả. Nhưng cô cứ hỏi gặng nên em chỉ trả lời là "Em đã xem qua nhưng em chưa học thuộc"
Đỉnh điểm của việc này là vào ngày hnay, cô Hiền dõng dạc trước lớp (cố tình bêu xấu em trước lớp) nói em là thằng dối trá, tự kiêu, trình độ chưa vào đâu mà đã huênh hoang. Kêu là em dám nói với cô "Đã làm hết trong sách mà đến lúc kiểm tra có làm được đâu"
Bản thân đã bực vì cách mà cô lăng mạ em, lại không thể chịu nổi những lời bịa đặt mà cổ ghán cho em "Nào là 'đã làm hết', 'kiểm tra',.."
Không chỉ thế, cổ còn gọi điện cho mẹ em nói em đủ điều. Nào bảo em là thằng dối trá, lười học, ý thức học rất kém, ... "gia đình cần quản lý con chứ ko cẩn thận là cháu nó học sút"
Em đang rất buồn, vừa buồn vừa ức. Buồn vì bố mẹ em đang thất vọng về em, đương nhiên rồi, lời nói của giáo viên lúc nào chẳng tác động mạnh đến phụ huynh, nhất là gvcn. Ức vì biết rằng là bịa đặt, dối trá nhưng là học sinh em không thể làm gì được. Giờ đây ba má sẽ nghĩ em ra sao ? Bạn bè sẽ nghĩ em là đứa thế nào ?
Em cần 1 lời khuyên chân thành từ mọi người. Cho em biết em cần phải làm gì bây giờ ? Em học toán vì em đam mê chứ không phải học để vỗ ngực tự hào "ta đã làm hết sách". Nhưng em không muốn quá trình học của em lại ảnh hướng tới bố mẹ, bạn bè em.
*Bonus: Buổi học "bồi dưỡng đội tuyển" của cô Toán chỉ vẻn vẹn 1 buổi. Cô dạy 30' rồi chạy đi đâu mất, kêu cả nhóm trông nhà hộ cô tới trưa. Từ đó tới giờ vẫn bặt vô âm tín .
___________
Update 19/7:
Update hôm nay 19/5:
Cảm nhận của em về sự việc xảy ra hnay chỉ vẻn vẹn 1 chữ "lố bịch"
Tới ca Văn, cô Hiền vẫn bài cũ, cũng cứ kêu em "coi thường cô giáo,..." "anh ko bước chân nổi vào trường chuyên đâu", "người ta học hết chương trình lớp 9 mà anh còn" (<~ đoạn này em vừa thấy bực vừa thấy buồn cười).
Hnay cổ có hỏi em "Hè này anh đã kiếm được chỗ nào chưa ?"
Em trả lời "Em chưa kiếm được, em sẽ kiếm"
Bỗng dưng, cổ chửi em liên tọi. Vẫn bài cũ thôi "vênh váo, coi trời bằng vung ,..." em mặc kệ, nghe quá quen rồi.
Xui xẻo thế nào đúng lúc cô Toán vào . Em xin trích nguyên văn cổ chủ nghiệm nói với cô Toán.
"Đây này chị xem, học sinh gì mà. Cô giáo hỏi 'đã kiếm chỗ học thêm chưa' mà trả lời là 'sẽ kiếm'!"
:| ????
Có ai nhận thấy sự khác biệt hoàn toàn của câu em nói với câu cổ trích dẫn lại không. Giáo viên dạy văn mà khi nói lại lời học sinh sẵn sàng bỏ cả chủ ngữ. Bản thân em khi nghe thấy câu nói vô lễ trống không đó còn thấy bực chứ đừng nói là giáo viên. Cổ Toán lườm lườm em một rồi. Em nói thật là em cũng bó tay.
Em nghe theo lời khuyên của mọi người, im lặng. Nhưng bực tức vẫn dồn nén dư này. Ức không chịu được phải post lên đây, mong mn thông cảm .
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi BlackSelena: 19-07-2012 - 11:33