Câu lạc bộ những người mê kiếm hiệp
#41
Đã gửi 22-01-2006 - 12:55
#42
Đã gửi 22-01-2006 - 15:01
#43
Đã gửi 23-01-2006 - 11:59
Mong các hạ và chư vị anh hùng bàn luận thêm.
#44
Đã gửi 23-01-2006 - 12:29
Tiểu nữ " " là kẻ vô danh trên giang hồ , dung nhan tầm thường , không dám nhận hai tiếng " Mỹ nhân " mà thánhtoán thiếu hiệp đã gọi . Mà thánh thiếu hiệp chẳng gọi "Pizza cô nương" đấy thôi , vậy sao còn thắc mắc tên tiểu nữ ?Ô thế hóa ra pizza tiên sinh là mỹ nhân thế mà trước mỗ cứ ngỡ đó là một anh hùngCác bác mà thế này thì " con gái " như tớ chắc chạy tốc v.. mất
Coi bộ topic sắp đổi tên thành : Câu lạc bộ những người mê văn học người lớn
Chẳng haycao danh quý tánh của pizza cô nương là chi ?
(Naipaul)
Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ ra mới biết trong tiền có tâm
Khi mê dâm chỉ là dâm
Ngộ ra mới biết trong dâm có tình
(NBS)
#45
Đã gửi 24-01-2006 - 11:24
#46
Đã gửi 25-01-2006 - 09:40
#47
Đã gửi 26-01-2006 - 09:26
#48
Đã gửi 29-01-2006 - 16:10
pizza cô nương cọi chừng dính đạn nhá
tiểu đệ đây xin thông báo trước để kịp đề phòng
mong thánh tán tiên sinh tha lỗi
#49
Đã gửi 29-01-2006 - 17:58
#50
Đã gửi 30-01-2006 - 00:18
Quan Vu thích Tieng Sao Đêm? Chưa nghe, chỉ mới đọc Tiếng sáo ma, điệu sáo mê hồn, tiếng đàn ma.
----
Cái này gọi là phép thắng lợi tinh thần. . Ta nên nhớ người Hán có một nỗi sợ hãi ám ảnh thường trực kể từ thời Tần Thủy Hoàng thống nhất đất nước: sự xâm lược của 'rợ’ phương Tây, phương Bắc. Sợ nên ra sức nói xấu. Thế là Âu dương Phong cuả tây vực thành tây độc, Cưu ma Trí của Thổ phồn thành ác tăng, các vị Lạt ma của mật tông Tây tạng thành các dâm tăng. Càn Long thành con lộn giòng, mang máu Hán …Tuy nhiên Kim Dung có rất nhiều hạn chế. Thứ nhất là tư tưởng "Đại Trung Hoa" của ông. Nó không phải ở trong từng nhân vật mà lại ở trong bản thân tác giả. Trong "Võ lâm ngũ bá" thì Trung Thần Thông đứng đầu. Các môn phái ở ngoài Trung Nguyên như Côn Luân được mô tả hời hợt và chưởng môn nếu không phải là tiểu nhân thì cũng ít tài cán
Nhung người Việt ta cũng chẵng kém cạnh gì trong việc vận dụng phép thắng lợi tinh thần này. Xem các truyện Trạng đi – trong đó các sừ thần Tàu sao mà ngu ngốc thảm hại ..
Thành ra nếu nói là hạn chế thì đó là hạn chế chung của con người. Ai mà chẵng muốn mình, cái của mình là số dzách?
Vô Kị nói với Triệu Mẫn: Cô mà là đàn bà yếu ớt ư? cố quỹ kế đa đoan, còn ghê gớm gấp mười đàn ông . Nhận xét này cũng đúng với nhiều nhân vật nữ của KD: Hoàng Dung, Doanh Doanh .. nhiều nhân vật nữ khác không gấp mười thì cũng gấp năm, gấp bảy … Tôn trọng phụ nữ đến thế rồi còn gì ? Còn chuyện KD cho năm bảy nàng yêu mêmệt một chàng thì rất dễ hiểu: KD chỉ nói lên mơ ước ngàn đời của cánh đàn ông .Tư tưởng trọng nam khinh nữ cũng được thể hiện rõ nét. Tuy các nhân vật nữ có ảnh hưởng rất lớn nhưng chẳng thấy nữ hiệp nào thật sự.
Không giống với các tác giả khác đơn giản hóa loài người thành hai lớp thiện – ác rạch ròi, máy móc; nhân vật của KD phản ánh tốt hơn đời sống thực, ở đó thiệt giả khó phân, sự nhận biết thiến ác, tốt xấu, đúng sai không dễ; việc đánh giá một người không hề đơn giản. Nhị nương tàn ác hút máu trẻ thơ, nhưng lại sẵn sàng hi sinh chịu mọi thiệt thòi để gìn giữ tiếng tăm cho người yêu. Ngạc lão tam hung dữ nhưng tâm hồn lại chất phác, ngây thơ … Quân tử Kiếm nhưng lòng dạ tiểu nhân, Ma giáo nhưng lại quang minh chính đại …
Ban đầu chỉ là loại truyện feuilleton, bằng tài năng của mình KD đã biến truyện võ hiệp thành những tác phẩm văn học không chỉ để mua vui cũng được một vài trống canh . Ngẫm nghĩ về những điều ông viết có thể giúp ta vở ra, kiểm nghiệm lại được nhiều điều trong cuộc sống.
#51
Đã gửi 30-01-2006 - 13:13
#52
Đã gửi 02-02-2006 - 21:06
#53
Đã gửi 09-02-2006 - 13:10
Còn nếu được nói rằng "quỷ kế đa đoan, ghê gớm gấp mười lần" ai đó mà nghĩ rằng được khen, được tôn trọng thì tại hạ xin kiếu. Tại hạ khẳng định lại là trong tác phẩm của KD không tồn tại nữ hiệp thực sự. Tại hạ cũng không đi tìm lời giải thích vì sao KD lại chỉ để cho nhiều mỹ nhân yêu một anh hùng mà không ngược lại. Tại hạ chỉ nói rằng KD quá thiên vị nam giới.
Còn về tác phẩm KD thì có lẽ các hạ cũng biết rằng có quá nhiều cái để khen (hiển nhiên là vậy vì đây là những truyện võ hiệp tuyệt vời), chứ chẳng ít như những điều các hạ nêu. Tại hạ nêu ra những điểm hạn chế chứ không dám nói rằng truyện của KD là bỏ đi hay không có gì đặc sắc so với các tác giả khác. Điều quan trọng nhất tại hạ muốn nói là trước giờ ai cũng khen chứ chẳng chê gì KD. Chẳng lẽ tác phẩm và tính cách ông ta hoàn hảo à?
Rất vui được trao đổi ý kiến với các hạ.
Nhân đây tại hạ xin hỏi chư vị anh hùng xem chuyện này có đúng không. Có người nói với tôi rằng lí do vì sao KD không được giải Nobel. Lúc đầu đáng lẽ KD đã đuợc trao tặng giải thưởng văn học danh giá này nhưng ông ấy nói rằng giải Nobel là ... tầm thường quá, phải lập ra một giải thưởng riêng siêu hơn nhiều dành cho ông ấy. Tại hạ không tin chuyện này lắm và luôn hi vọng nó là sai.
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi bandmaster: 11-02-2006 - 08:59
#54
Đã gửi 09-02-2006 - 13:19
Câu hỏi của Band chắc chắn có câu trả lời phủ định . ( Lý do là các tác phẩm của KD đơn thuần mang tính giải trí , còn giải Nobel chỉ trao cho các tác phẩm mang tính văn học cao độ ) .Nhân đây tại hạ xin hỏi chư vị anh hùng xem chuyện này có đúng không. Có người nói với tôi rằng lí do vì sao KD không được giải Nobel. Lúc đầu đáng lẽ KD đã đuợc trao tặng giải thưởng văn học danh giá này nhưng ông ấy nói rằng giải Nobel là ... tầm thường quá, phải lập ra một giải thưởng riêng siêu hơn nhiều dành cho ông ấy. Tại hạ không tin chuyện này lắm và luôn hi vọng nó là sai.
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi mitdac: 09-02-2006 - 13:29
#55
Đã gửi 13-02-2006 - 09:49
Tác phẩm kiếm hiệp của KD mô tả được văn hóa, lịch sử, con người của Trung Quốc mà không có tính văn học cao sao? Đã có vài cuộc hội thảo tầm quốc tế về truyện chưởng của KD. Nhiều trường đại học trên thế giới có chuyên ngành "Kim học" nghiên cứu về truyện kiếm hiệp của KD. Có lẽ mục đích chính là nghiên cứu Trung Quốc thông qua tác phẩm của KD. Nhưng việc được đặt tên một ngành học chứng tỏ nó có giá trị lớn nhường nào. Giải Nobel văn học luôn chú trọng đến chính trị và sự cân bằng của các thể loại tác phẩm đuợc trao giải. Tác phẩm KD là một đỉnh cao của một thể loại văn học quan trọng của châu Á. Ở Trung Quốc, nhiều người xem KD là "Nhà văn của nhân dân". Ông cùng với Lỗ Tấn là hai tác giả có nhiều tác phẩm nhất (2 tác phẩm) được đề cử để chọn "Tứ đại tiểu thuyết" của văn học Trung Hoa thế kỉ 20.Câu hỏi của Band chắc chắn có câu trả lời phủ định . ( Lý do là các tác phẩm của KD đơn thuần mang tính giải trí , còn giải Nobel chỉ trao cho các tác phẩm mang tính văn học cao độ ) .
#56
Đã gửi 13-02-2006 - 11:17
#57
Đã gửi 14-02-2006 - 08:31
#58
Đã gửi 14-02-2006 - 11:20
P/S:Dạo này mình ngại tranh luận lắm . Nếu chư vị vẫn coi truyện KD giàu chất văn học thì mình ko có ý kiến .
Bài viết đã được chỉnh sửa nội dung bởi mitdac: 14-02-2006 - 11:27
#59
Đã gửi 14-02-2006 - 17:36
#60
Đã gửi 18-02-2006 - 19:26
Cũng mê kiếm hiệp lắm ông(bà) nào lập cái Topic này giới thiệu cho vài cuốn kiếm hiệp nào hay hay để đọc những lúc chán học
3 người đang xem chủ đề
0 thành viên, 3 khách, 0 thành viên ẩn danh