Trước tiên xin đề cao tinh thần cầu thị của bạn đó là yếu tố đầu tiên để làm được một vấn đề nào đó. Xin đồng thuận với bạn về niềm tin và mục đích trong toán nhưng ở đây tôi xin nói đến câu hỏi của bạn:"Đã có ai từng mất hết niềm tin vào toán học chưa? Đã có ai từng tin rằng mình kém cỏi và chả bao giờ có thể học giỏi toán? Nhưng rồi kì tích xuất hiện và bây giờ bạn lại trở nên giỏi toán và thành công trong cuộc sống".
1. Đã có ai từng mất hết niềm tin vào toán học chưa?: Có - nhưng nói cho đúng đó là nản chí.
- Toán học là môn khoa học nó đã tồn tại sẵn trong tự nhiên để người ta đi tìm hiểu và chiếm lĩnh nó ( ý của tôi là chúng ta chỉ ở công việc" tìm hiểu" không thể "phát minh"). Muốn hiểu ĩ "mất hết niềm tin vào toán học" thì hãy đặt lại câu hỏi: Bạn đã hiểu gì về toán? Nếu bạn chưa hiểu,hiểu chưa nhiều, hiểu còn ít thì cái " niềm tin" của bạn chỉ là "ảo giác" vì bạn không có căn cứ gì để tạo dựng niềm tin thì niềm tin sụp đổ là đúng và rất tự nhiên. Nhưng khi đã có niềm tin theo đúng nghĩa thì người ta sẵn sàng bỏ cả cuộc đời tìm hiểu ví dụ như bài toán Fecma.(Lời khuyên: Hãy xác định cho đúng những gì minh đang có nhé!).
- Xin đưa ra ý kiên như thế này nếu mục đích tốt thì sẽ không sợ mất niềm tin hai điều này nó có quan hệ bổ trợ cho nhau, niềm tin giúp đạt được mục đích.
2. Đã có ai từng tin rằng mình kém cỏi và chả bao giờ có thể học giỏi toán? Có ngay một số nhà toán học nổi tiếng thủa nhỏ cũng vậy. Nhưng họ thành công nhờ niềm tin, đam mê và mục đích chinh phục toán học.
Xin tặng bạn câu của Napoleon Hill: Không có giới hạn tư duy nào của con người ngoài giới hạn do chính mình đặt ra.
Và nhớ rằng : CQ+PQ>IQ
CQ- chỉ số hiếu học; PQ- chỉ số đam mê; IQ chỉ số thông minh.
3.Kì tích say ra trong cuộc sống đó là điều tất yếu cho nhưng đam mê, niềm tin và nỗ lực hết minh. Một người mà bạn biết đó là GS Ngô Bảo Châu từ việc bị đánh trượt trong thi, rồi việc chọn đề tài nguyên cưu và GS thành công nhờ niềm tin đó( bạn thử tìm hiểu xem)
Chúc bạn thành công!