Hoa trắng thôi cài trên áo tím
#1
Posted 22-12-2005 - 10:41
Em đọc được bài này trong 1 tờ báo cũ, tiếc là nó cũ quá nên mờ hết cả, mất 6 câu không nhìn thấy được( đó là những chỗ dùng dấu...). Bác nào xem thấy có thể bổ sung được thì bổ sung giúp em nhé!
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Kiên Giang
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày băng lửa xóa không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường
Mười năm trước em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh
Trường anh ngó mặt giáo đường
…chuông thương nhớ lầu chuông
…! chuông nhạc đạo
… chuông nhà trường
… chuông
…
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường
Mỗi lần tan lễ chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng anh dừng lại không đi
Sau mười năm lẻ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đó ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu người em áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông nóc giáo đường
Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuôn gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ
Màu gạch nhà thờ còn đỏ thắm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Aó tím nàng thơ đã nhạt màu
Ba năm sau, chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân lên hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang
Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài lên áo tím thơ ngây
Hôm nay vẫn đóa hoa màu trắng
Anh kết tình ta gửi xuống mồ
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Nhưng khi chuông đổ, anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa giáo đường
ìLạy Chúa! Con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ngự trên trời
Trong lòng con, giữa màu hoa tím
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi!”
PS:Bài thơ này đã được chuyển thành một bài hát nhạc vàng!
#2
Posted 22-12-2005 - 15:13
Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay chuông nhạc đạo
Rộn rã thay chuông nhà trường
nếu nhớ không lầm thì cái gác chuông nói trong bài thơ nằm ở Huế, và có lần tôi đã đi ngang qua đó, có lẽ vì vậy đây là bốn câu nhớ nhất trong bài
#3
Posted 22-12-2005 - 20:10
Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa xoá không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương, nóc giáo đường
Mười năm trước, em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh
Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay! Chuông nhạc đạo
Rộn rã thay! Chuông nhà trường
Lần lữa anh ghiền nghe tiếng chuông
Làm thơ sầu mộng dệt tình thương
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường
Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đỗ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi
Sau mười năm lẽ anh thôi học
Nức nỡ chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu em người áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ tà áo tím, người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông, nóc giáo đường
Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuông gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ
Màu gạch nhà thờ còn đỏ thẫm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Áo tím tình thơ đã nhạt màu
Ba năm sau chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân vang hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang
Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài trên áo tím ngây thơ
Hôm nay vẫn đoá hoa màu trắng
Anh kết tình chung gởi xuống mồ
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường
"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi!"
Em hỏi vì sao có nỗi buồn?
Vì sao em nhớ người xa lạ?
Vắng ai. Vì sao giọt lệ tuôn?
#4
Khách- Khách- mitdac_*
Posted 22-12-2005 - 21:34
Tặng thơ nhân noel kiểu này thì ai dám nhậnTặng các bác trên diễn đàn, chúc các bác một Giáng Sinh vui vẻ và một năm mới hạnh phúc!
.......................................
........................................
Ba năm sau, chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân lên hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang
Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài lên áo tím thơ ngây
Hôm nay vẫn đóa hoa màu trắng
Anh kết tình ta gửi xuống mồ
#5
Posted 23-12-2005 - 12:43
Đến cả hn.vnn.vn cũng có này.
Edited by hoacomay, 23-12-2005 - 12:44.
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mong manh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay...
#6
Posted 23-12-2005 - 16:55
Hì hì, thà mất công còn hơn bác hoacomay ạ, bài thơ trong cái link của bácHix, Đỉnh ơi, lần sau định gõ cái gì dài dài thì chịu khó hỏi anh Gú gờ trước nhé. Thấy cậu mất công quá
Đến cả hn.vnn.vn cũng có này.
THƠ
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Kiên Giang
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường.
Mười năm trước em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh.
Quen biết nhau qua tình lối xóm
Cổng trường đối diện ngó lầu chuông
Mỗi lần chủ nhật em xem lễ
Anh học bài ôn trước cổng trường.
Thuở ấy anh hiền và nhát quá
Nép mình bên gác thành lầu chuông
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường.
Mỗi lần tan lễ chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng anh đứng lại không đi.
Sau mười năm lẻ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy.
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm một khối sầu
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Giữ làm chi kỷ vật ban đầu.
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang cách mấy sông
Vẫn nhớ bóng vang thời áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng.
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím, màu hoa trắng
Giữ cả trường xưa, nóc giáo đường.
Giặc chiếm lầu chuông xây gác súng
Súng gầm rung đổ gạch nhà thờ
Anh gom gạch đổ xây tường luỹ
Chiếm lại lầu chuông, giết lẻ thù.
Nhưng rồi người bạn đồng trang lứa
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều em nức nở
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ.
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp cỗ quan tài
Điểm tô công trận bằng hoa trắng
Hoa tuổi học trò mãi thắm tươi.
Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc... tiễn người ngàn thu
Từ đây, tóc rũ khăn sô
Em cài hoa trắng trên mồ người xưa.
tôi chẳng biết tác giả là ai cả , xem rất nhiều lỗi chính tả thì biết!
Vì chưng xa cách nên người nhớ nhau
#7
Posted 23-12-2005 - 23:14
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mong manh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay...
#8
Posted 24-12-2005 - 09:49
Hề hề! Bác hay thật!Hix, công nhận. Lần sau em ứ Gú gờ nữa, ngồi gõ vậy
#9
Posted 24-12-2005 - 10:02
Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường
Mười năm trước em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em còn nguyên vẹn tuổi băng trinh
Quen biết nhau qua tình lối xóm
Cổng trường đối diện ngó lầu chuông
Mỗi lần chúa nhật em xem lễ
Anh học bài ôn trước cổng trường
Thuở ấy anh hiền và nhát quá
Nép mình bên gác thánh lầu chuông
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường
Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi
Sau mười năm lẻ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi, chuông xóm đạo
Khi nàng áo tím bước vu quy
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm kín khối sầu!
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Giữ làm chi kỷ vật ban đầu!
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang cách mấy sông
Vẫn nhớ bóng vang thời áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím, cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa, nóc giáo đường
Giặc chiếm lầu chuông xây ổ súng
Súng gầm rung đổ gạch nhà thờ
Anh đem gạch nát, xây tường lủng
Chiếm lại lầu chuông, giết kẻ thù
Nhưng rồi người bạn đồng song ấy
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều, hồi vĩnh biệt
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp áo quan tài
Điểm tô công trận bằng hoa trắng
Hoa tuổi học trò, mờ thắm tươi
Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc đưa người ngàn thu
Từ đây tóc rũ khăn sô
Em cài hoa trắng lên mồ người xưa.
Cái bài hát nhạc vàng mà em nghe là phổ nhạc từ bản này. Liệu nó có phải là bản chính mà Kiên Giang đã viết không?
#10
Posted 24-12-2005 - 10:05
#11
Posted 24-12-2005 - 10:42
Bản của congchuabuon là chính xác, ít ra đó là bản tôi đã được đọc trong tập thơ cùng tên của Kiên Giang (tựa của Sơn Nam (nhớ lõm bõm): ... ăn bao nhiêu cơm, hút bao nhiêu thuốc lá, ở tù chính trị như ai đâu cũng bốn lần, ít ra nhà thơ đã để lại cho đời vài câu tuyệt bút ...)Em đã kiểm tra google và thấy dường như đây là một dị bản của bài này
Có người nói Kiên Giang - Hà Huy Hà làm thơ dễ dãi đến mức có lẽ không đọc lại bản thảo (?). Cũng có thể như vậy hoặc không như vậy, nhưng nếu dễ dãi mà đã để lại cho đời những bài thơ như: ìHoa trắng thôi cài trên áo tím”, ìKhói trắng” hay ìTiền và lá”... - những bài thơ sống dai dẳng trong lòng người dân miền Nam suốt mấy chục năm qua thì quả là sự "dễ dãi" không phải ai cũng đạt được!
(Câu bình trong cái link của bạn nguyendinh_kstn_dhxd)
Công nhận thơ Kiên Giang đọc khá nhẹ nhàng, nhưng cái sâu sắc của nó không nằm trong ngôn từ mà trong cảm xúc gieo được trong lòng người đọc.
#12
Posted 24-12-2005 - 11:15
Đồng chí Hiệp sĩ mù có vẻ đọc nhiều hiểu rộng về văn học nhỉ? Ngưỡng mộ quá. Bên Topic Bán độ có bạn Namdx đang nói gì đó về người nông dân trong Đôi mắt của Nam Cao đấy, mời bạn sang đấy bình cho anh em mở mắt cái. Em ngồi gõ mất 5 phút mà điện tắt phụp một cái, ngại gõ lại quá.
P/s: Bon chen tí, đồng chí Đỉnh đừng giận em làm loãng topic nhá!
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mong manh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay...
#13
Posted 27-12-2005 - 18:39
#14
Posted 27-12-2005 - 18:49
#15
Posted 31-01-2006 - 15:20
Edited by vu87, 31-01-2006 - 15:49.
1 user(s) are reading this topic
0 members, 1 guests, 0 anonymous users