Đến nội dung

Ilikespam

Ilikespam

Đăng ký: 02-10-2006
Offline Đăng nhập: 24-10-2006 - 12:05
-----

Trong chủ đề: Toán học & thơ

24-10-2006 - 11:51

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.

Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.

Anh chờ đợi một lời em giải thích
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương
Hệ số đo cường độ của tình thương
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.

Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn
Tính không ra phương chính của cấp thang
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.

-------------------------------------------------------

"Phương trình" nào đưa ta về chung lối
"Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi
"Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi
Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được

"Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước
Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ
"Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ
"Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ

Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ !
Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta
Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa
"Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép

"Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp
Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong
Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng
Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới

Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối
Để tình là những đường thẳng "song song"
Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công
Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả

-----------------------------------------------------

Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích
Tình em nào cố định ở nơi đâu
Anh tìm em khắp diện tích địa cầu
Nhưng căn số đời anh đành cô độc

Để anh về vô cực dệt duyên mơ
Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ
Chiều biến thiên là những cơn mơ
Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản

Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng
Anh u sầu trên hệ thống x-y
Biết bao giờ đôi ta được phụ kề
Anh đành chết trên đường tiếp cận

Ôi anh chết cũng vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
Như cạnh góc vuông, với cạnh huyền
Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp

Qua những điều trên ta quy ước
Tình yêu là 1 cái compa
Vòng tròn nào dù nhỏ dù to
Cũng đều có tâm và bán kính
Tâm ở đây là tâm hồn cố định
Bán kính là nỗi nhớ niềm thương

Trong chủ đề: Toán học & thơ

02-10-2006 - 16:09

Tay trái cầm chiếc com pa
Tay phải cầm thước đi ra đi vào
Lấy hơi, em nói như gào
Rằng anh học thế không vào, đúng thôi.

Đạo hàm ai lại nhân đôi
Tích phân trở lại nó dôi ra liền
Giới hạn thì nhớ lấy biên
Tích phân xác định trong miền không gian

Đồ thị trục dọc trục ngang
Không cần nhớ hết mà hoang mang mình
Đến khi gặp phải phương trình
Không khai căn được thì bình phương lên

Với bất phương trình, không nên!
Cần xem xét dấu mới nên nhân vào…
Miệng em vẫn nói như gào
Anh đâu hiểu được câu nào? Bó tay

Em ơi anh nói câu này
Hay là em cố đổi thay tính tình
Ai nhìn hai đứa chúng mình
Tất nhiên sẽ bảo ìKhông bình thường đâu”

Ai đời cọc lại dắt trâu
Thế gian như thế biết đâu mà lường?

-----------------------------------------------------------

Anh viết thư tặng người em gái nhỏ
Kỷ niệm ngày chung học mái trường xưa
Khi gặp em anh biết nói gì đây ?
Vì ta ở song song từ vô cực

Rồi một hôm ta đồng quy tại gốc
Em mỉm cười tiếp tuyến bên anh
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy rằng em xinh cực đại

Em chưa hiểu anh đành lòng phải giải
Bài toán hình bằng quĩ tích tương giao
Nhìn em cười anh định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm

Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến
Chưa thân nhau ta đã thấy so le
Trót yêu rồi công thức có cần ghi
Về hệ luận ái tình không ẩn số

Em không muốn anh cũng tăng tốc độ
Em hững hờ anh lại biến thiên nhanh
Chắc là em xác định tuổi thư sinh
Yêu là chết là triệt tiêu tất cả

Tình tiệm cận riêng anh buồn khó tả
Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai
Anh mong em đưa điều kiện tương lai
Cho anh sống với cõi lòng đơn giản

Anh với em tình yêu ta đồng dạng
Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
Anh nghĩ rằng khỏi biện luận lăng nhăng
Mà chỉ lấy tiên đề ra áp dụng

Anh có thể chứng minh điều đó đúng
Vì tình ta như ngàn điểm điều hào
Nếu bình phương rồi lại lấy căn ra
Thì chẳng khác điểm nào trong quỹ tích

-------------------------------------------------

Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa
Yêu chính là tình cảm của chiều cao
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau
Rồi từ đó suy ra định lý

Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau
Tình đổ vở khi có đường phân giác

Muốn trùng bề mặt của tình yêu
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười
Đem nhân với chiều dài của góc mặt
Anh biết em trong phương trình hoá học
Và quen em khi phản ứng cân bằng

Từ phương trìng oxi_hoá mangan
Tình hai đứa hoà trong dung dịch
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng

Trong chủ đề: Truyện tình tôi thật thê thảm

02-10-2006 - 15:33

Thanh Trà thanh tú, thon thả, thơm tho... trên tài Thủy. Trà tiền tấn, tôi thì tiền thiếu, tán thắng Trà thì tiền từ túi Trà tới túi tôi tức thì. Tôi tin tôi tán Trà tất thành.

Tính Trà thận trọng, tôi tỉa tót từng từ, thêm thắt tính từ, trợ từ, thỉnh thoảng thêm trạng từ thật tốt. Trà thích thơ. Thơ Ta, thơ Tây, thơ Tàu, Trà thích tất. Trà thích tính tân tiến trong thơ Tây, tính thâm trầm trong thơ Tàu, tính trong trẻo trong thơ Ta, tuy thơ Ta thừa tính thép thiếu tính thành tâm. Thấy thế, tôi truy tầm thơ tặng Trà, toàn thơ tình, từ thơ Thâm Tâm tới thơ Thanh Thảo: trăm tập.

Trà thích thú trầm trồ:
ìTrời, toàn thơ tình! Trí tặng Trà thế thì tốn tiền Trí thật...”

Tôi tìm từ thật thành thật:
ìTrà, tí ti tiền, thiết tưởng thấm tháp tình Trà thân thiện tiếp tôi...”

Trà thầm thì:
ìTrí thật tận tâm...”

Trà tỏ thân thiện trước tôi. Tai Trà tim tím, tức Trà thẹn thùng trước tôi, tức Trà thích tôi. Trà thích tôi thế thì tôi tiếp tục trúng to, trúng to!

Tôi trộm thơ thằng Thiều, thơ thằng Thái tặng Trà. Thơ thằng Thiều trúc trắc tựa thơ Tây, tuy thế thơ thật thanh tao. Thơ thằng Thái thì thâm thúy tựa thơ Tàu. Trà tưởng thơ tôi, tấm tắc:

ìThanh tao, thâm thúy thật! Thơ Trí trên tài thơ Trọng Tạo!”

Tôi thành thật tâm tình:
ìThơ tôi thường thôi. Trọng Tạo tài thơ từ thuở thiếu thời tới tuổi tứ tuần. Tài thế thật trân trọng. Trọng Tạo tháp tùng thủ trưởng Thỉnh, trực tờ Thơ, thân thể tiều tụy, tóc trán thưa thớt, tiền thì teo tóp, thê thiếp tứ tung, thêm trà tửu trầm trọng... Thế thì tắc thơ thôi.”

ìThật tội Trọng Tạo!”, Trà thở thườn thượt. ìTrà thích thơ Trọng Tạo từ thuở thiếu thời. Trọng Tạo tìm tứ thơ thật tài!”

ìThế thơ Thanh Thảo, thơ Trúc Thông?” Tôi thử trí tuệ Trà.

ìThanh Thảo thông tuệ, Trúc Thông tìm từ thật tinh tế!”

ìTrà thật thạo thơ!” Tôi tán.

Trà tươi tắn thỏ thẻ:
ìTrước tám tư, thơ Thanh Thảo thật tuyệt. Từ trẻ thơ tới thất thập, tất thảy thích thơ Thanh Thảo. Tuy thế, Thanh Thảo thích thể thao, toàn tường thuật thể thao, thành thử từ tám tư thơ Thanh Thảo tịt từ từ, thật tiếc!”

ìTrời, Trà thạo thơ thế thì thôi!” Tôi tiếp tục tán. ìThế thơ Trúc Thông?”

ìTrúc Thông tìm từ thật tài. Từ trong thơ Trúc Thông thanh tao, tinh tế. Tuy thế, Trúc Thông tham từ, thiếu tình, thiếu tứ, thành thử thơ thiếu thanh thoát. Thơ toàn từ, thiếu tính thơ, thơ thế tựa thơ tắc tị!”

ìTuyệt! Trà thật thẳng thắn!” Tôi trầm trồ. ìThế thơ thủ trưởng Thỉnh?”

ìThơ thủ trưởng Thỉnh trác tuyệt, tài thủ trưởng Thỉnh trên tài tất thảy. Tuy thế, thủ trưởng Thỉnh thôi thơ từ thời thủ trưởng thành thủ trưởng. Tiếc thế! Thủ trưởng Thỉnh thích trọng trách, tìm tòi trọng trách thì thôi tìm tòi thơ. Thủ trưởng Thỉnh tiếp tục theo trên thì thơ tiếp tục thả thủ trưởng Thỉnh.”

ìTrúng! Trúng!” Tôi tán thành tư tưởng Trà. ìThơ trọng tình, tránh tham tiếc. Thủ trưởng Thỉnh thấy trên thương, tưởng trúng thế, thiếu tỉnh táo, thành thử tính toán trật.”

Trà than thở:
ìThủ trưởng Thỉnh tính trật từ tháng tư - tám tám. Tự trong thâm tâm, Trà thương thủ trưởng Thỉnh. Tiếc thay tài thơ!”

ìTiếc thay tài thơ!” Tôi than tiếp theo Trà.

Tôi thấy trái tim Trà từ từ tròng trành.

Tôi tìm tay Trà thẻ thọt thơ:
ìTương tư từ thuở thấy Trà.
Thấy Trà trong trẻo thướt tha tôi tìm
Thương Trà thương tận trái tim
Trái tim trong trắng, trái tim thật thà
Trái tim thao thức tình ta...”

ìTrời! Thơ toàn ‘T’, Trí tài thế!” Trà thành thật tán thưởng.

Tôi thơm tay Trà, thủ thỉ:
ìTrà..., thơ Trí tức tình Trí...”

Trà thôi trùng trình, thành thật tỏ tình thân:
ìTrà thấy Trí tính tình thì thật thà, trung thực, tận tâm; tri thức thì thông tuệ, từng trải, thành thục trăm thứ. Toàn thể trai tráng trong tỉnh ta thua Trí tất.”

Tôi thấy tôi thật tài, tán tỉnh thế trời thua!

Thấm thoắt tới tuần trăng tròn thứ tám. Trời thu thăm thẳm, trăng thanh thanh, tràn trề tinh tú. Trà theo tôi tình tự trên tấm thảm tím. Trà thơm tóc, thơm tay tôi. Tôi thẫn thờ, tự thấy tâm thần trì trệ, thiếu tỉnh táo, thấp tha thấp thỏm.

Trà thở thườn thượt, tìm tờ ìTuần tin tức” trong túi, tìm tin trong tỉnh. Tôi tựa tay Trà thiêm thiếp...

Trà thúc thúc tôi, thảng thốt:
ìTrí, thím Trà tự tử!”

ìThím Trà?”

ìThím Trà tên Thủy...”

ìThủy?”

ìThu Thủy thôn Tám - Trảng Tranh...”

ìTrời!”

Tôi túm tờ ìTuần tin tức” tìm tin tự tử: ìTrần Thị Thu Thủy thôn Tám, Trảng Tranh, theo thằng trác táng, trúng thai. Thằng trác táng tráo trở, Thủy thất tình tự tử!”. ìTuần tin tức” truyền tin thống thiết!

Thôi thế thì thôi! Thủy trong trắng thế, trẻ trung thế, tại tôi Thủy tự tận! Thảm thương thay! Thê thảm thay!

ìTrí! Trà thấy Trí thất thần...”, Trà túm tay tôi thì thầm.

Tôi thấy tôi thậm tồi tệ, thậm thiếu tử tế, thậm thiếu thật thà, thậm thiếu trung thực. Trời, tôi thiếu toàn tính tốt! Tội tôi thật trầm trọng. Tôi túm tay Trà thổn thức thú thật tội tôi tráo trở Thu Thủy, thú tội tất thảy...

Trà trợn trừng, toàn thân tím tái.
ìTrí... Trí thật tồi tệ...”

Trà trụy tim, thoi thóp thở. Tôi thét thất thanh:
ìTrà!”

Trà từ từ tắt thở.
ìTrà!”

Thi thể Trà trên tay tôi tê tái! Tình tôi thành tang tóc, thảm thương thay!

Từ tối Trà tạ thế, tối tối tôi trằn trọc, thao thức, thui thủi trong tối tăm. Thủy thì trong trắng, thật thà. Trà thì thơm thảo, trí tuệ. Tại tôi! Tại tôi Trà, Thủy từ trần, thăng thiên, thành tiên trên trời.

Tối thứ tư, tôi thao thức tám tiếng, tới tiếng thứ tám thì tức tốc tới tờ: ìTuần tin tức” thú tội. Thủ trưởng ìTuần tin tức” thâm thấp, tròn tròn. Tính thủ trưởng trầm tĩnh, trên thích thủ trưởng tính thật thà, tuy thủ trưởng thiếu trí tuệ. Trên toàn thích thế thôi. Thủ trưởng tập trung thao tác tờ Tết thì tôi tới. Thấy tôi, thủ trưởng từ tốn trao tôi tách trà:

ìTôi tiếp Trí thân tình, Trí từ từ tường trình thật trung thực...”

Tôi thút thít thú tội. Tội tôi tráo trở Thủy, tội tôi thiếu trung thực Trà...

Thủ trưởng trách tôi thậm tệ. Thủ trưởng tru trời:
ìThú tội thật trễ tràng!”

Tôi túm tóc tôi thét to:
ìThưa thủ trưởng, tại tôi, tại tôi tất thảy!”

Thấy tôi thật thà thú tội, thủ trưởng trù trừ, tính tha tội tôi. Thấy thế, tôi túm tay thủ trưởng thống thiết:

ìTội tôi thật trầm trọng, thủ trưởng tha thì trời trị tội tôi. Thủ trưởng thanh toán tên trác táng, tống tù tôi, thế thì tôi thanh thản.”

Trái tim tôi: trái tim tráo trở, trái tim trâng tráo, trái tim thú tính. Trái tim thối tha, tanh tưởi thế thì tất thảy tránh tôi thôi, tất thế. Tiền tài, thân thế tôi thiêu thành tro than. Tôi trơ trọi từ thuở tứ tuần tới tuổi thất thập. Tết Tân Tỵ, tôi tự tay thảo truyện ìTuyệt tình” thành thực trình tới toàn thể.