Đến nội dung

dlt95 nội dung

Có 368 mục bởi dlt95 (Tìm giới hạn từ 05-06-2020)



Sắp theo                Sắp xếp  

#212595 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 31-08-2009 - 09:03 trong Các dạng toán khác

ko ai zô làm hjk àk, pùn thế =)) =)) :Rightarrow
hay do trong này ít người zô ta



#212600 Góp ý cho diễn đàn

Đã gửi bởi dlt95 on 31-08-2009 - 09:22 trong Góp ý cho diễn đàn

em cũng có ý kiến như vannamdn, chứ cứ đi tìm bài để viết thì cũng hơi làm biếng ^^!!!
với lại nếu có thể thì diễn dàn nên them chatbox để mọi người tiện trò chuyện, chứ cứ gửi tin nhắn thì lâu wa'



#212633 Vẽ đẹp toán học

Đã gửi bởi dlt95 on 31-08-2009 - 15:55 trong Toán học lý thú

mí cái nì mình cũng biết lâu rùi, h` k0j lại cũng thấy hay thiệt ha, còn ji` nữa ko pót thêm đi bạn



#212745 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 01-09-2009 - 11:54 trong Các dạng toán khác

ko có lượt đi lượt về
cách tính ban đầu là như luật bây giờ íh, thắng 3, hòa 1, thua 0, còn cách tình trc' kia là thắng 2, hòa 1, thua 0
còn về cách xếp hạng thì nếu = điểm cũng dựa vào hiệu số bàn thắng thua thoai àk, ko có ji` khác bi h` cả
(bạn này hỏi nhìu quá ^^!!!!!)

@triều :

bài này bựa quá

ông viết cái ji` thế, hok hỉu, spam àk :D :D :D



#212768 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 01-09-2009 - 16:50 trong Các dạng toán khác

có lẽ bạn ra kết quả này là do chưa biết hiệu số bàn thắng thua ntn nên kết quả này được chấp nhận
nếu mình cho là hiệu số bàn thắng thua khác nhau thì sao, làm tiếp đi nào



#212770 ko đề

Đã gửi bởi dlt95 on 01-09-2009 - 17:02 trong Số học

ák chết, nhầm đề roài, ko chia hết chứ ko phải là chia hết, sr nha (mà cũng ko biết viết ko chia hết ntn kả)



#212774 Dạng toán qua sông

Đã gửi bởi dlt95 on 01-09-2009 - 17:28 trong IQ và Toán thông minh

Mình tên là Nguyễn Văn Thành , chứ không phải là Văn Thanh gì hết, và câu trả lời của mình đúng chứ có sai đâu


ko phải đâu anh ơi, chủ pic nói đúng rồi đó, khi a về, chở A qua thì A, a, b, c sẽ ở cùng 1 bờ sông, mà đề bài nói là ko cho vợ mình ở cùng zới thèn nào cả mà, kể cả có zợ nó bên đó ^^!!!!
mà sao lời giải của anh toanlc em ko xem đc, với lại bài toán tự tử ji` đó nữa, em cũng ko xem đc, là sao thế ???????????



#212775 TỤ HỌP CỦA MA CŨ VÀ MA MỚI VÀO : D

Đã gửi bởi dlt95 on 01-09-2009 - 17:34 trong Góc giao lưu

thì cứ giới thiệu đi bạn, ngại ji` mà ngại, giới thiệu xong cũng có ai biết bạn đâu ^^!!!!
cứ giới thiệu đến đại đi, đc nhiu đc, có ji` cho mình làm wen lun, mình cũng sinh năm 95 nàk
rê chuột lên là có profile mình àk ^^!!!!!



#212863 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 02-09-2009 - 10:08 trong Các dạng toán khác

mà hum trc' mình nhầm, bài giải của bạn chưa đúng đâu, bạn cho là A và B đều thắng 2 hòa 1=> điểm 2 đội ở 2 cách tính đều = 7 và 5 điểm
mà theo cách tính mới thì A nhất,B nhì=> hiệu số bàn thắng A hơn B
thế thì tại sao ở cách tính cũ B nhất, A nhì
vô lí !!!!!!!!!!!!!!
về hiệu số bàn thắng thua thì B hơn A đấy, ra roài nha, đừng nói bí ák



#212868 Góp ý cho diễn đàn

Đã gửi bởi dlt95 on 02-09-2009 - 10:30 trong Góp ý cho diễn đàn

hjx, nhưng mà để ra giao diện lun cho mọi người dễ theo dõi chứ anh, zới lại 4rum chạy cũng hơi chậm, em cũng làm biếng nữa ^^!!!!



#212876 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 02-09-2009 - 13:11 trong Các dạng toán khác

mình hiểu vì sao bạn nói thế, bài này có đáp án nhưng đáp án đó vô lí trên thực tế đúng ko
vậy mới gọi là nghiệt chứ, đây là đề thi chuyên đó, năm nào mình hok nhớ nhưng mà có nhiều người nhầm thế lắm
vì thấy đáp án vô lí nên bảo ko có nhưng thực ra vẫn có đáp án chứ ^^!!!!!



#212885 Cuc tri nguyen

Đã gửi bởi dlt95 on 02-09-2009 - 14:55 trong Bất đẳng thức và cực trị

bài 1 cũng có thể lí luận là với tổng ko đổi thì tích 2 số lớn nhất khi và chỉ khi 2 số = nhau => a=b=k/2
=> max ab=k^2/4



#212894 Một bài toán lớp 5

Đã gửi bởi dlt95 on 02-09-2009 - 16:02 trong Các dạng toán khác

mình ko hiểu đề lắm, hay là sai nhỉ
tại sao 7.*=777777770707777777707
vô lí



#213259 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 04-09-2009 - 20:30 trong Các dạng toán khác

đáp án của bạn dangvansang mém đúng oài
thoai mình giải bài này lun ha, đọc là các bạn biết vô lí chỗ nào liền àk (vô lí trong thực tế nhưng vẫn đúng với đề bài)
A thắng 2, thua 1
B thắng 1, hòa 2
C thắng 1, thua 2
D thua 1, hòa 2
điểm mỗi đội: điểm mới điểm cũ
A 6 4
B 5 4
C 3 2
D 2 2
từ bảng điểm có thể suy ra hiệu số bàn thắng thua của B hơn A, D hơn C
xem vô lí chỗ nào nào ?????????



#213269 TỤ HỌP CỦA MA CŨ VÀ MA MỚI VÀO : D

Đã gửi bởi dlt95 on 04-09-2009 - 21:03 trong Góc giao lưu

Em xin bầu tran nguyen quoc cuong với dlt95 , Hai người này cùng họ Trần , hai người này muốn hỏi thăm nhau phải đi qua Quảng Ngãi của mình , như thế dễ dàng và tiện cho mình làm ông mối , Quy Nhơn Đà NẴng cũng gần chỉ cách nhau Quảng Nam và Quảng Ngãi ,như thế cũng tiện , đồng thời một hội 95 nên mối cũng tiện . Nói chung cặp đôi này xây dựng nên thì mọi thứ đều tiện


bạn ơi, cả tá lí do rất là hoành tá tràng thế mà quên mất 1 lí do ^^!!!
em học rất *** toán, còn bạn ý học rất siêu (có ji` học hỏi kinh nghiệm cũng đc ^^!!!!)
chênh lệch quá nhìu ^^!!!!
à mà cái này có quyền bổ sung thành viên ko anh shinichi ??? em bổ sung vài ng` cho (nếu bổ sung đc em sẽ bầu chọn 1 cặp theo em nghĩ là rất xứng ^_^ :D )



#213480 TỤ HỌP CỦA MA CŨ VÀ MA MỚI VÀO : D

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 10:01 trong Góc giao lưu

em thấy trong đây toàn cấp 3 ko zọ, toàn mí anh chị bầu cho mí anh chị ko àk
sao mem 95 vs 96 ít zô đây zữ hen, mún 8 cũng hok có ai để 8 ^^!!!



#213491 Mệnh đề tương đương

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 10:35 trong Đại số

ta có:
n(n+2)=$\dfrac{n(n+2)(n+4)}{6}$ - $\dfrac{(n-2)n(n+2)}{6}$
:D 1.3+3.5+5.7+...+2009.2011=$\dfrac{1.3.5}{6}$ - $\dfrac{-1.1.3}{6}$ + $\dfrac{3.5.7}{6}$ - $\dfrac{1.3.5}{6}$ +...+$\dfrac{2009.2011.2013}{6}$ - $\dfrac{2007.2009.2011}{6}$
= $\dfrac{2009.2011.2013}{6}$ - $\dfrac{-1.1.3}{6}$ = 1355453216

p/s: bài này cho n còn dễ làm hơn íh, cho số lớn quá dễ nhầm



#213516 Mệnh đề tương đương

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 16:13 trong Đại số

hjxhjx, ko phải mình sai đâu, do mình xài máy tính zỏm nên nó thế đấy (hồi sáng ko để ý, h` tính lại mới thấy)
đáng lẽ 2009.2011.2013/6=1355453215,5 mà máy chỉ tới 1355453215 thôi => sai đáp án 0,5 ^^!!!!!
mình sửa lại bài trên cho đúng lun ha ^^!!!



#213517 TỤ HỌP CỦA MA CŨ VÀ MA MỚI VÀO : D

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 16:25 trong Góc giao lưu

Tại ít nên mới thế, mà em 8 với mấy anh mấy chị cũng được nè.... :D :D :D

8 đc em đã 8 ^^!!!
mí anh chị nói toàn chiện cấp 3, em hỉu mới lạ óh nha :D :D :D

p/s: cho em hỏi anh conan cái, anh lập ra cái zụ ghép đôi này rồi có ai đó quý nhau rùi đi gặp nhau hem (hên xui thoai ^^!!!)
lỡ thông tin mà sai toét là anh conan chịu trách nhiệm hết àk nha ^^!!!



#213518 Đố vui tình huống

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 16:29 trong IQ và Toán thông minh

hay là dùng gạch nhỉ, hố sâu có 2m chớ mấy, xài cỡ vài viên là leo ok àk
hoặc là cột dây thừng zô 1 cái ji` đó chắc chắn (cái cây chẳng hạn) rồi leo xuống lụm, sau đó kéo dây leo lên
mình vẫn ko hỉu tại sao lại cho đường kính miệng hố, chủ pic zô trả lời dùm cái ih (hay để ko cho mấy đứa mập xuống ^^!!!!)



#213519 Cho mình hỏi tí

Đã gửi bởi dlt95 on 06-09-2009 - 16:38 trong Bất đẳng thức và cực trị

hình như em thấy bài giải của anh vuthanhtu có 1 số kiến thức cấp 3 ha, cũng hơi khó hỉu ^^!!!



#213613 TỤ HỌP CỦA MA CŨ VÀ MA MỚI VÀO : D

Đã gửi bởi dlt95 on 07-09-2009 - 13:33 trong Góc giao lưu

Mặc dù cái pic này bon chen đã cứng cáp roài nhưg e vẫn xjn đc chém chút
Tự giới thiệu bản thân
Họ tên:Trần Ngọc
Ngày sinh tháng đẻ:12/12/94( lịch âm )
Giới tính:Female
Sở thjk:nghe nhạc anh, chơi game( e toàn chơi cờ vua, vs đế chế thoai ạk...còn k0 bít nhảy au.Hjc), tr�#8220;ng cây, nuôi vật cưng, coffe, ngắm sao, xem pjm h động.Hết
Sở gét: gét người lém m�#8220;m, kiêu, ngu mà hem bít nhận( e ngu thìa e nhận đoá)
Tình trạng "hôn nhân": độc thân
Tự nhân xét về bản thân:cao ráo, khá xinh, da trắng, cóa đôi mắt lạnh băng( kiêu=.=!), ít nói, ít cáu giận, hay xỏ xiên, trêu trọc người # mà chả bao giờ cười, do xem wa'' nhìu pjm siêu nhân,nên cóa chút ảnh hưởng khi dơ cú "đấm" dành cho những ai k0 nghe lời, môn nào cũng học được, biết chơi piano, violon, vẽ đẹp, khả năng giao tiếp :kém, nhg đọc vănt hì rất đạt
yahu cuae nà:[email protected]( dịch ra nghe kiêu ạk, còn cái ố 284220 là con số e thjk)
Nghe giống cái bản tìm gì đoá... hỳ hỳ
****Mong đc làm wen vs tất cả các anh các chị*****

hjxhjx, thèn anh của e (= tuổi) cũng tên Trần Ngoc, đụng hàng roài chỵ ý ơi ^^!!!
theo như chị tự chém thì em thấy chị là 1 ngừ wa' hoàn hảo,
cao ráo, khá xinh, da trắng => quá chuẩn
môn nào cũng học đc, bjk piano, violon, vẽ đẹp => quá xiền
ước ji` mình đc như chỵ ý (đc mới lạ) :) :D ^^!!!!!



#213631 làm thử đê

Đã gửi bởi dlt95 on 07-09-2009 - 16:28 trong Các dạng toán khác

thì đó, vô lí chỗ đó đó, chả lẽ B và D lại hòa nhau 2 trận, vô lí
nhưng mà bài này chỉ có 1 đáp án thế thôi ^^!!!!



#213643 nếu em là con gái thủ tướng, anh sẽ yêu em chứ?

Đã gửi bởi dlt95 on 07-09-2009 - 18:02 trong Quán văn

trước khi đọc bài này em xin cảnh báo là nó hơi người nhớn 1 tí ^^!!!
nhưng cũng đầy ý nghĩa và rất triết lí đóa, đọc thử xem nha ^^!!!!



Nếu em là con gái thủ tướng, anh sẽ yêu em chứ?
(Truyện ngắn thứ n - Gào)



Một chiều mùa đông tràn về trong căn phòng nhỏ. Những cơn gió càng làm cho sự cô đơn và buồn tẻ hiện hữu một cách rõ ràng. Co mình trong căn phòng trống đến tuềnh toàng của mình, tôi cố gắng kéo chăn cho thật kín thân hình mình bé nhỏ. Mò mẫm máy tính, tìm những thứ linh tinh, tay lạch cạch, gõ đi những dòng chữ vô vị nhất.


Đã từ lâu rồi, tôi có những thói quen như vậy, kẻ cả đông hay hè, thì tôi cũng chỉ có căn phòng này, chiếc máy tính này, và những công việc ngày qua ngày lặp lại. Tôi trở nên chán ghét thứ ánh sáng mặt trời ngoài kia, dù dịu dàng của mùa lạnh hay chói chang mùa nóng. Nó là thứ ánh sáng hạnh phúc ko thể nào tràn được đến bên tôi.


Bố mẹ tôi đã ly dị, họ có cuộc dống kỳ quái của chính họ. Tôi sống với bố và dì ghẻ. Tôi thật sự ko thể đặt cho bà ta một cái tên hiền hậu hơn. Cứ gọi là dì ghẻ đi cho rồi. Người đàn bà độc ác như là phù thuỷ. Bà ta xuất hiện một cách "ngẫu nhiên" ở nhà tôi khi tôi vào lớp 8.... Cứ như một mụ già mặt chi chít tàn nhang, thân hình cò hương xấu xí, bà ta vác theo 1 thằng con trai, mà bố tôi nói đó là "em trai" của tôi.


Thằng bé rất dễ thương, những ngón chân dường như chỉ bé bằng hạt đậu. Còn đôi mắt rất sáng trong, làn da mềm mại như tơ hồng!
Còn mẹ nó thì ngược lại, một bà già quái thai và thích sai vặt. Tôi ko phải là nàng lọ lem được bọc trong lớp vỏ ngu đần, tôi cũng ko dở hơi như lọ lem để bị dì ghẻ chơi xỏ. Tôi ko làm những điều tôi không thích. Cuộc sống của tôi đã có quá đủ "nhọ nồi" và những điều tồi tệ rồi. Sẽ ko có hoàng tử như lọ lem, vậy thì tôi cũng sẽ ko giống như lọ lem làm 1 con hầu chăm chỉ.


Tôi làm những việc tôi cho là cần thiết! Một đứa bé mới chỉ mười mấy tuổi đầu đã phải sống cái cuộc sống trâu chó, quanh năm ngày tháng nghe tiếng cái nhau của cha mẹ. Họ thật là những người bố người mẹ tồi, họ là những bậc phụ huynh vô trách nhiệm bậc nhất xã hội. Tôi yêu mẹ vô cùng, và hẳn bà cũng hiểu điều đó, nhưng bà vẫn thường xuyên bỏ tôi ở nhà một mình trong căn phòng tối om và lặng thinh, còn bố thì đi làm triền miên.... Chính cái việc ngớ ngẩn này đã khiến họ cãi vã và ko còn có thể chung sống nữa.
Mẹ tôi chuyển đi xa, đối với một người đàn bà như mẹ, thì nuôi dưỡng tôi quả thực là gánh nặng lớn. Dù sao bố tôi cũng có đủ điều kiện hơn! Và tôi hoàn toàn thông cảm cho việc mẹ ra đi như vậy!


Hàng ngày, bà nội và bố thường xuyên nhồi nhét vào đầu tôi những ý nghĩ thật tồi về mẹ. Họ đem về cho tôi 1 đứa trẻ để làm em và một bà mẹ mới!
Tôi chỉ ko chấp nhận thôi. Tôi tin mẹ tôi ko phải 1 bà mẹ tồi, dù cho bà cũng ko quan tâm tôi được nhiêu như những bà mẹ khác, và sự xuất hiện của người đàn bà kia, càng làm cho tôi tin rằng, bà ta ko phải và ko bao giờ có thể là mẹ của tôi.
Cuộc sống tôi khá đầy đủ, mặc dù ko giàu có, nhưng ngoài việc ko có mẹ ra... hahaha, ko có mẹ, việc này nói ra sao mà tôi thấy đau lòng quá! À ừ, ngoài việc ko có mẹ ra thì tôi có gần như tất cả những thứ tôi cần....


Tôi cần.... bóng tối! Và tôi có bóng tối trong căn phòng của tôi cả ngày lẫn đêm...


Cho đến một ngày...
Hoàng tử xuất hiện!!!!!
Nhưng tôi ko phải là lọ lem mà....
Đây là chuyện gì nhỉ? Tôi cũng ko hiểu nữa....
Hoàng tử nghe thật quê mùa, thật nhảm nhí, và thật giống với những thứ mơ ước trẻ con rẻ tiền.....
Năm đó, tôi học lớp 10, tức là đã 15 tuổi, đủ tuổi như Thuý Kiều đủ tuổi lầu xanh.
Tôi quen anh một cách tình cờ đến vô lý, và tôi giờ đây thì ko muốn giải thích hay thuyết trình việc chúng tôi đã quen nhau như thế nào.
15 tuổi, tôi ko xác định mình sẽ yêu ai nghiêm túc, cũng ko nghĩ một ngày nào đó mình sẽ có thể lấy chồng khi thật lòng yêu ai.
Tôi sợ sự đổ vỡ, và gia đình tan nát đối với tôi như thế là quá đủ rồi.
Nhưng tình cảm thì lại khác, nó giống như một con tàu mà tôi chỉ là hành khách chứ ko được cầm bánh lái, nó xiên xẹo và đi theo hướng nào mình cũng ko bao giờ có thể kiểm soát được... Nói đúng hơn, tình yêu là con tàu ma, ko người đưa đẩy, nó tự đi theo con đường nó muốn mà thôi.


Anh ở rất xa tôi, thời gian chúng tôi bên nhau hiển nhiên là có khoảng cách. Chúng tôi cũng gặp nhau hàng ngày như những cặp tình nhân khác, nhưng phải qua một "màng chắn an toàn".... Đó là màn hình máy tính....
Cái việc có anh, làm chuyện chat chit ko đơn thuần chỉ là tàn gẫu nhàm chán, nó rất thú vị và nó khiến tôi vui.
Cuộc sống thực trước đây đã rất xa rời tôi, nay, còn xa tôi hơn nữa. Tôi chỉ mong chờ những thứ rất ảo, như những tiếng "buzz" trên màn hình, hay chuông điện thoại reo.
Những năm tháng cấp ba tôi ko hề có bạn bè, vắng vẻ tình thương của những người thân yêu và cha mẹ. Nhưng tôi có anh.
TRong mắt tôi, hình ảnh anh chuyển dần từ sự vô tri mới mẻ, sang gần gũi và thân thiết, rồi bỗng trở nên ko thể thiếu từ khi nào tôi ko hề hay biết. Những câu chuyện cùng anh tôi ko bao giờ muốn nó dừng lại, tôi muốn nói mãi nói mãi...


3 năm rồi cũng sắp trôi qua. Anh về Việt Nam trong một mùa đông Hà Nội cây ko còn có lá. Những cành khô cong queo buồn tủi trong cái lạnh chìm đắm đến run người, ko khắc nghiệt của ngày tuyết rơi đầy ắp đâu đó bước chân anh ấy in dấu đi qua.
Tôi ko muốn nhắc đến anh nữa, ko muốn nhắc đến nữa.... Nói đến đây, tim tôi như thắt lại và kêu gào thảm thiết lắm rồi... Tôi ko muốn vạch trần và phanh phui chính tôi cho những nỗi đau của mình thêm lộ rõ nữa....
Tôi đã yêu khác cách tôi nghĩ, tôi đã đi, khác cách tôi muốn dừng, tôi đã hy sinh, khác cách tôi tưởng rằng mình ko thể.....


Một tháng sau, anh trở về nơi anh đến... Tôi rất buồn, rất buồn, buồn nhiều lắm...
Khoảng thời gian ngắn ngủi bên anh, là khoảng thời gian ít ỏi tôi thấy mặt trời đẹo, tôi thấy không khí ngoài gian phòng của mình tuy có lạnh nhưng dễ thở biết bao...
Bước chân tôi đi bên anh, rụt rè và e thẹn...nhưng tự tin lắm... Với tôi anh thật đẹp.... Tôi yêu anh còn hơn tôi yêu bóng đêm mà tôi yêu nhiều lắm....Dáng người anh, khuôn mặt anh, giọng nói và tôi yêu nhất nụ cười anh, tất thảy những điều đó có ở anh, tôi đều nhớ rất rõ....

Trăng ngày mai có tròn ko? Mặt trời ngày mai có chói ko? Anh ngày mai có thay đổi ko?
........................................
Từ ngày cha mẹ ly dị, từ khi mẹ đi, tôi rất ít khi gặp mẹ. Mẹ và anh là 2 người mà tôi yêu thương nhất luôn ở xa tôi nhất. Có lần anh hỏi tôi:

- Có phải hồi nhỏ, em cô đơn lắm ko?

Tôi nhắm mắt lại.... Nước cứ lăn dài...

- Nhưng em đừng vì cô đơn mà ỉ lại. Em phải bước ra ngoài, và cố gắng nhiều hơn!

- Tại sao?

- Vì nếu em ko có "một cái gì đó", em sẽ chẳng thể có anh!

Không có anh, tức là ko có mẹ. Mẹ cũng như anh, yêu tôi và tôi yêu nhưng luôn bỏ mặc để tôi rất xa.... Hình bóng hai người trôi tuột phương trời xa, mà tôi thì ko muốn thế!
Cái ngày anh đi hôm ấy đó, tôi ko ra sân bay tiền anh, vì tôi sợ, tôi sẽ ko để anh đi mất. Mà anh còn tương lai ở đó, những người đi du học, sẽ có một tương lai sáng chói. Ai đó đã nói với tôi điều ngớ ngẩn ấy.
Tôi ở lại, ôm ấp những ngày đồng Hà Nội cuối cùng.
Tôi nghe lời anh, bước ra bên ngoài giá buốt ấy, xa rời bóng tối mỏng manh bao bọc tôi trong lớp chăn len ấm áp...
Tôi chịu lạnh để tìm kiếm những thứ "tốt nhất", để xứng đáng với sự "tốt nhất" là anh... Và chờ ngày có anh, có mẹ trở về bên tôi.


Tôi bắt đầu học hành một cách chăm chỉ hơn, để chuẩn bị cho những kỳ thi đang chờ tôi khi cuối cấp. Bận rộn, nhưng tôi cũng tìm những việc làm đầu tiên cho mình.
Đến tháng thứ 2 khi anh đi, tôi cảm giác trong người mình nôn nao lắm. Tôi nghĩ rằng ở bên đó hẳn anh đang gặp chuyện gì khó khăn, nên lòng tôi mới nhớ anh đầy lo lắng vậy. Tôi hỏi, anh nói, mọi việc đều tốt!
Tôi ăn nhiều hơn, vì khoảng thời gian vừa học vừa làm làm tôi mệt mỏi. Dì ghẻ tôi là một kẻ ki bo táo tợn, bà ta càu nhàu nói tôi con gái mà ăn quá nhiều. Tôi cảm thấy khó chịu và tỏ thái độ với bà ta. Bà ta nói với bố tôi rằng, chẳng biết có phải tôi có thai ko mà dạo này béo lên và ăn nhiều lắm!
Bố tôi nổi khùng, đánh tôi ngay tối hôm đó mặc dù chẳng cần hỏi và ko cần biết lý do có đúng hay ko?


Sáng hôm sau, bố dắt tôi đi khám tại bệnh viện phụ sản.
Tôi vênh mặt lên thách thức với mặt trời, bởi tôi tin bố sẽ phải xin lỗi tôi và chắc chắn rằng mình ko sao cả! Chẳng có cái thai nào ở đây cả, Bà già dì ghẻ nhảm nhí và tị nạnh!
Nhưng kết quả lại khác những gì tôi nghĩ, mặt trời nhổ vào mặt tôi những tia nắng khinh bỉ. Bố tôi ầm ĩ như thể ko kiềm chế được mình, ông gọi điện thoại và mắng chửi mẹ tôi thậm tệ!
Tối hôm đó, tôi online, tôi muốn nói với anh rằng, đã có chuyện xảy ra với tôi... như thế... như thế...
Khi tôi vừa vào YM, anh đã buzzz nick tôi, anh nói:

- Anh có chuyện muốn nói với em!

Tôi cũng vội vã type:

- Em cũng vậy

- Em nói trước đi!

- Ko, anh cứ nói trước đi, chuyện gì vậy anh?

- Uhmmm, ok, anh ko biết nói thế nào, anh xin lỗi!

- ????

- Anh biết anh là một người ko tốt...

- Anh nói luôn vào chuyện chính đi...

- Mình chia tay nhé, anh ko muốn tiếp tục lừa dối em nữa. Ở đây, anh đã có bạn gái rồi. Anh cảm thấy có lỗi với em và cả bạn gái anh nữa, nếu cứ tiếp tục như thế này.

- Anh nói dối em ngay từ đâùu???? - tôi hoảng hốt!

- Không, anh mới có bạn gái 1 tháng nay thôi....

- Anh mới xa em 2 tháng, anh yêu cô ấy?

- Uhmmm.... anh ko biết... có lẽ!

- Anh ko yêu cô ấy sao anh lại bỏ em?????

- Uhmmmm, em đừng hỏi nữa, anh xin lỗi, anh out đây, anh có lỗi với em!
Anh ấy out, hay invis tôi cũng ko rõ lúc đó anh làm gì.
Nhưng những điều tôi muốn nói, thì thực sự là tôi chưa kịp nói và đã ko thể nói. Ngay lúc đó,tôi cười, lặng lẽ type 1 chữ duy nhất:

- Vâng!
Giọt nước mắt rơi lặng lẽ trên bàn phím khi tôi ấn nút "Enter"

.............................................

Có rất nhiều con đường cho bạn chọn. Nhưng khi bạn nhắm mắt ắt hẳn bạn sẽ đi liều, đi theo cảm giác của mình, đi theo cảm giác của người mù mà thôi. Trong bóng tối, bước đi ko phải lúc nào cũng chính xác.
Mẹ gọi điện thoại cho tôi vào sáng hôm sau.
Mẹ ko nói gì đến việc bố đã mắng chửi mẹ tồi tệ như thế nào. Mẹ chỉ nói rằng:

- Nếu con muốn giữ đứa bé, hãy về với mẹ. Mẹ sẽ nuôi con và con của con, cho dù hiện tại mẹ cũng còn rất khó khăn. Nhưng con hãy tin chắc rằng, nếu con sinh nó ra, dù cha con ko chấp nhận, con có một nơi để đi về....

Phải, bố tôi kiên quyết bắt tôi phải phá đứa bé. Ông dứt khoát đến mức như ông chắc chắn rằng tôi sẽ đấu tranh để giữ nó lại.
Tôi suy nghĩ những gì mẹ nói. Có lẽ bởi mẹ cũng là ìmẹ” nên chỉ có mẹ mới hiểu được nỗi đau này của tôi…Mở mắt và nhìn tăm tối những con đường. Tôi dọn sang ở với mẹ. Và tôi giữ đứa bé. Khi đó, con tôi đã hình thành trong tôi được 2 tháng rưỡi. CÒn tôi 17 tuổi rưỡi.
Bố tôi ầm ĩ kéo dài, ông nói mẹ đã bao che cho tôi lăng loàn đến vậy. ông ko muốn xấu hổ và sống trong nhục nhã. Mẹ im lặng để bảo vệ tôi.
Mẹ ko sống 1 mình, mẹ sống chung với người đàn ông của mẹ. Hai người chưa cưới, và dù chú ý rất yêu mẹ nhưng ko khỏi khó chịu với đứa con gái hư như tôi. Mẹ và chú sống với nhau mới chỉ tạm đủ, chứ ko dư giả gì, nên sự xuất hiện của tôi, thực sự là một gánh nặng lớn, chưa kể tôi còn đem theo tới đây, bao rắc rối phiền hà từ cha tôi quấy rối mỗi ngày.


Tôi xoa bụng, mỗi ngày hy vọng bằng cách đó, con tôi, hình hài anh, sẽ cảm nhận được tình yêu thương mà tôi dành cho nó. Nó sẽ lớn lên mạnh khoẻ và giàu tình cảm, nó sẽ yêu tôi bù cho phần cha nó, đã bỏ rơi tôi. Nó sẽ lớn khôn thôi, cho dù nó sẽ ko có cha đâu...

Bạn thân, cô bạn gái duy nhất biết mọi chuyện của tôi gọi điện thoại cho tôi. Cô ấy nói tôi đã nghỉ học 2 tuần rồi, bây giờ phải nói sao với trường bây giờ, ko thể nói là có con rồi nghỉ. Lần trước, cô ấy có viết giấy phép nói là tôi nằm viện, giáo viên có gọi điện về nhà và may mắn thay là bố tôi cũng nói y như vậy. Sau đó, cô ấy ậm ừ, nói với tôi về tương lại.... Và rồi, cô ấy hỏi tôi:

- Mày làm như vậy có đáng ko?

Tôi im lặng!

- Mày tin là mày hiểu anh ta?

Tôi vẫn im lặng!

- Mày bỏ ngay cái kiểu im lặng và cam chịu đó đi! tao phát điên mất!

Tôi ko nói gì...

- Trời ơi, tao phát điên mất! Mày có biết sao thằng đó nó bỏ mày ko?

- Vì anh ấy có bạn gái mới....

- Chỉ thế thôi à? Mày biết bạn gái nó là ai chứ?

- Uhmm, ko!

- Mày nhớ, có lần tao nói với mày, anh tao cũng ở cùng chỗ với nó ở bên đó chứ?

- Uh, anh ấy cũng có kể cho tao.

- Anh tao bảo, con người yêu nó bây giờ, là con của 1 ông nào to lắm, nhà giàu lắm, thế lực lắm... mà con đó chẳng có cái chó gì, vô duyên táo tợn, trừ việc gia đình nó thật tiềm năng....

- Ý mày là....????

- Mày ngu thật hay giả vờ ngu? Nó là một thằng tồi, nó đâu đến mức phải vậy với tất cả những gì nó có rồi. Tại sao nó còn phải muốn có nhiều hơn?
Bạn tôi bực tức cúp máy!

Tôi nằm, ko khóc, ko nói cũng chẳng cười. Tôi đưa tay xoa bụng mình... Mới gần 3 tháng, con tôi ko biết đã thành hình chưa....

Bạn tôi mới thật buồn cười, khi người ta có rồi, người ta muốn có cái tốt hơn nữa. Luật đời và luật chơi bình thường thôi. Ko nhất thiết phải có một người để lợi dụng người đó, nhưng có một người có ích khi "chẳg may" có lúc mình cần, vẫn tốt hơn nhiều chứ? Với tôi, chẳng có gì là lạ lùng cả, anh làm thế là hoàn toàn đúng! Nếu tôi là anh, là một người đàn ông, có lẽ tôi cũng sẽ làm như thế... Sống vì sự nghiệp, và "chuẩn bị" vững chắc cho tương lai lâu dài... chứ ko mù quáng trước mắt!

Gió vẫn thổi một cách thầm lặng. Tôi vẫn sống một cuộc đời ko bão!
Ai bảo lòng tôi ko cồn cào, cũng như ai bảo ìvi vu” thôi thì ko phải là gió mạnh?

Những ngày sau đó, tôi hỏi một vài người bạn của mình, có người nói bạn gái anh là con một đại gia giàu có, lại có người nói cô ấy là con của một ông nào đó làm trong quốc hội. Dù là làm gì thì cũng xin khẳng định là gia đình danh giá lắm....Còn tôi thì sao, ko cha và ko mẹ, gia đình ko nghèo nhưng cũng phức tạp và ko thanh thế, sau đó, tôi sẽ như thế nào với một đứa trẻ ko cha? Người ta bảo, bây giờ. chẳng cần môn đăng hộ đối, nhưng thực ra, là chủ nghĩa bình đẳng giả dối mà thôi. Gia đình tôi, bản thân tôi, con cái tôi, thấp kém!

Khi con tôi được đúng đến tháng thứ 3, tôi đã nhẫn tâm huỷ hoại nó.... Thực sự rất đau. Người ta chọc vào trong tôi một vài dụng cụ, và ngoáy đi ngoày lại một cách thô bạo làm tôi đau vô cùng... Mắt tôi loá đi một dòng máu....Tôi loạng choạng, muốn làm một điều gì đó cho mình bớt chông chênh nhưng không thể. Sức tôi yếu và lòng tôi yếu đến mức ngỡ như một chiếc lá chém qua cũng có thể khiến tôi gục ngã đầy vội vã.

Tôi trở về với cha vì ko muốn là gánh nặng của mẹ.
Tôi quay lại với trường học và công việc với những cố gắng gấp mười.
Mẹ tôi hỏi tôi lý do, tôi ko trả lời nhưng tôi biết rõ vì sao tôi bỏ nó - con tôi.
Trong đầu tôi chỉ tồn tại duy nhất một điều thôi: "nếu em ko có "một cái gì đó", em sẽ chẳng thể có anh!"....
Tôi nhất định phải "có một cái gì đó" nhưng chắc chắn cái đó sẽ ko phải là "một đứa con"... Ít ra là lúc này...
Con ơi... mẹ xin lỗi!

...................................

Thành phố của tôi có 4 mùa thay đổi, mùa này qua rồi mùa khác lại tới như một chu trình.
Khi trời mưa đường ẩm ướt đợi bình minh, và khi bình minh lên, ngay lập tức sẽ có hoàng hôn rình rập!
Một năm rưỡi trôi qua, việc học đã đưa tôi đến một vị trí số 1, dẫn dắt cho công việc của tôi ngày một tốt!
Anh trở về, cũng chỉ là như năm ngoái mùa đông lạnh giá. Hè này, anh về cũng chẳng có gì khác cả.
Đã rất lâu rồi chúng tôi ko liên lạc với nhau. Gặp lại anh tôi có rất nhiều bỡ ngỡ tình cờ.
Nhưng tôi biết tôi cố gắng vì cái gì, cái tôi cố gắng vì nó, nó đã trở về, dù chỉ ngắn ngủi thôi, rồi sẽ lại bước đi....
Bây giờ, tôi đã ko còn là đứa con gái của bóng tối đủ đầy, tôi mang ánh sáng vào những nơi tôi đến..... Và tôi muốn biết, anh có thể chấp nhận tôi. đáng ra, tôi phải oán hận anh mới phải... Nhưng tại sao, tôi lại có tư thế của một kẻ cầu xin?

Chúng tôi gặp nhau nhưng thể chúng tôi vẫn còn đang yêu nhau vậy. Tôi khóc trong vòng tay anh khi ấy.... Tôi cảm thấy ngực mình đau nhức, tôi hỏi anh:

- Anh có biết ko?

- Gì hả em...

- Anh đã từng có... một đứa con đấy....

- Em đừng đùa nữa... Anh ở bên em lúc này, nhưng ngày mai, có thể anh lại phải xa em ngay. Chẳng cái gì có thể ràng buộc chúng ta, cho dù, em có nói gì đi chăng nữa...

- Vậy sao?

- Em rất hiểu anh,em rất yêu anh nhưng anh cần nhiều điều khác yêu và hiểu...

- Vậy sao?

- Anh sẽ yêu người anh cần phải yêu, để có được cái anh cần... Anh ko phải dấu em điều ấy. Dù em yêu rất nhiều nhưng anh hiểu em đủ thông minh để ko làm điều gì ngu xuẩn cả.

- Anh yêu bạn gái anh bây giờ chứ?

- Có thể!

Anh ơi, có phải khi nhỏ anh đã có rất nhiều cô đơn ko? Anh ơi, khi nhỏ em đã cô đơn nhiều lắm đấy! Ông trời đã sắp đặt và ban ơn, để 2 kẻ cô đơn được gặp nhau và làm cho nhau cô đơn nhiều hơn nữa. Chúng ta đã gặp nhau trên cùng một con đường, và đã cùng muốn nhiều hơn một vật. Cái chúng ta cần là hạnh phúc đầm ấm.Nhưng anh thì tìm kiếm hạnh phúc ấy trên danh vọng, còn em lại hy vọng hạnh phúc ấy đến từ anh….

Tại sao anh lại tham vọng vậy? Tại sao anh lại có nhiều ước ao đến thế?
Tất cả, là để làm gì?

Sau tất cả những sai lầm và đớn đau gây ra cho người ta, là em! Anh chưa một lần hối lỗi, còn em chưa một lần oán trách anh. Bởi, chúng ta giống nhau… Chai lì và ngoan cố đến đáng sợ, phải ko anh yêu?

Tôi vẫn một mình trong vòng tay anh như thế... Nước mắt cứ chảy nhưng ko hiểu đã thấm vào đâu mất rồi...

Hẳn bạn gái anh đã mang lại cho anh nhiều mối lợi tuyệt vời... Tôi khẽ cười và nghĩ vậy. Sau ngày anh đi, tôi đã thay đổi khả nhiều. Tình dục và tình yêu chẳng là điều gì thiêng liêng nữa cả. Cái quan trọng chỉ là "những mối lợi" mà "đối tác" mang lại cho mình mà thôi, như anh nói... Tôi cười lớn!

Cô bạn thân của tôi chat với anh, cô ấy hỏi anh có yêu tôi ko, anh cũng chỉ trả lời: "Có thể!"... Cô ấy hỏi anh, sau này nếu có thể, anh có lấy tôi ko? Anh nói: " Không bao giờ!".... Cô ấy hỏi anh về đứa con, và anh đã nói như thế này: "Một đứa con gái, của nhiều thằng con trai, liệu đứa con có thật, thì đứa con ấy là của thằng con trai nào?"

Bạn tôi copy đoạn đó cho tôi. tôi cũng đọc và chẳng cảm xúc gì, chỉ cười thôi. Tôi hiểu những điều anh nói, chợt tôi nghĩ, nếu ko phải là tôi, là một đứa con gái khác của rất nhiều chàng trai, nhưng nó có một chỗ dựa vững chắc cho anh chẳng hạn, thì đứa con của thằng con trai khác, có lẽ nào cũng sẽ được anh chấp nhận một cách tức cười? Tôi mở Yahoo, click vào nick anh và gõ dòng chữ: "Nếu em là con gái thủ tướng, anh sẽ yêu em chứ?

"
Một chính trị gia cấp cao.... Những thứ vật chất lớn lao.... Và tôi là một nhân vật ảo... Ko sao sánh kịp!
Bên nầm mộ ko hài cốt.... Này con, kiếp sau, hãy làm con của gia đình thật giàu con nhé!!!!!
Gào
(Hà Nội tặng ai, ngày 20/08/07)


Chào bạn, bạn vừa nhìn thấy một bức tranh sót, lấm lem vết chì. Ko hẳn là chết chóc mới làm nên giải thoát. Nhưng sống trong vỏ bọc thì cực nhọc biết bao?
Người ta thiếu nước người ta chết, người ta thiếu ăn người ta chết! Nhưng có thức ăn nước uống bình thường, người ta lại đòi hỏi ăn ngon, uống lạ. Ngon - lạ chỉ là bổ trợ cho nhu cầu thực tế đủ và no thôi.
Cũng giống như đàn ông và có lẽ là, cả đàn bà nữa. Họ cần quá nhiều thứ chứ chẳng bao giờ họ để ý đến cái mình cần nhất đâu.



#213740 Mệnh đề tương đương

Đã gửi bởi dlt95 on 08-09-2009 - 15:38 trong Đại số

mình còn nhớ hồi lớp 5 cô có nói, 0 nhân với số nào cũng = 0 ( 0.n=0 ) => 0 chia 0 = tất cả các số (0:0=n), các em xem thử đúng hay sai
và tất nhiên là câu trên sai toét
cũng như anh quang huy đã nói, ko 1 số nào chia hết cho 0 (chia cho 0 còn chưa đc chứ đừng nói chia hết)
theo mình thì 0 chia hết cho 0 là sai rồi