Đến nội dung

congchuabuon nội dung

Có 60 mục bởi congchuabuon (Tìm giới hạn từ 23-05-2020)



Sắp theo                Sắp xếp  

#105726 Phân loại tình yêu

Đã gửi bởi congchuabuon on 18-08-2006 - 23:12 trong Quán văn

Có nhiều cách xếp loại tình yêu, ở đây tạm chia tình yêu ra làm ba loại.

1. Tình yêu ìNếu”

Đây là loại tình yêu chúng ta nhận được nếu chúng ta đáp ứng một số đòi hỏi nào đó. Nếu anh thành công và có địa vị trong xã hội, tôi sẽ yêu anh. Nếu anh có thể trở thành một người chồng lý tưởng, tôi sẽ là người vợ trung thành của anh. Nếu con ngoan, cha sẽ yêu con…Đây là loại tình yêu thông thường nhất và có lẽ nhiều người không biết tình yêu nào khác ngoài loại tình yêu ìnếu” này. Đây là tình yêu ràng buộc, có điều kiện và động lực thúc đẩy nó là lòng ích kỷ.

Hình thức thấp nhất của loại tình yêu ìnếu” phơi bày nhan nhản trong cuộc sống. Có quá nhiểu cô gái rơi vào bi kịch của loại tình yêu này. Nếu em đáp ứng những đòi hỏi của anh thì anh sẽ yêu em.

Nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ khi xây dựng trên tình yêu ìnếu” này. Cô dâu và chú rể không yêu nhau bằng tình yêu chân thật, đặt căn bản trên nhân cách của mỗi người mà chỉ yêu qua những hình ảnh rực rỡ, mộng mơ mà họ hy vọng về nhau. Khi ảo ảnh tan biến, sự thật không được như mong ước thì tình yêu ấy bỗng biến thành sự thù ghét.

2. Tình yêu ìVì”

Trong tình yêu ìvì”, người ta được yêu vì một lý do nào đó. Người được yêu phải có những giá trị hay những điều kiện phù hợp với những tiêu chuẩn của người bạn tình. Anh yêu em vì em đẹp, em yêu anh vì anh đặc biệt hơn những người khác, anh nổi tiếng, anh giàu có…Tôi yêu anh vì anh bảo đảm đời sống cho tôi…Có thể chúng ta cười những câu nói như thế nhưng chính chúng ta cũng vậy, đa số chúng ta yêu một người nào đó vì ta tìm thấy nơi người ấy những điểm đặc biệt đáng yêu hay vì người ấy đã chiếm được tình yêu của chúng ta bằng một cách nào đó. Có lẽ chúng ta thích loại tình yêu ìvì” hơn loại tình yêu ìnếu”. Bởi tình yêu ìnếu” đòi hỏi chúng ta phải luôn luôn cố gắng để giữ đúng tiêu chuẩn hoặc đáp ứng được yêu cầu của người yêu nên người được yêu cảm thấy mệt mỏi khổ sở. Trái lại, nếu được tình yêu ìvì” những đặc điểm sẵn có trong bản thân mình thì bao giờ cũng dễ dàng hơn, vì chúng ta không phải cố gắng nhiều để giữ tình yêu đó.

Tuy nhiên, người nhận được loại tình yêu ìvì” chẳng bao lâu sẽ thấy mình chẳng khác gì người nhận được tình yêu ìnếu”. Vì thiếu sự bảo đảm bởi ba lý do sau: sự cố gắng và ganh đua không ngừng để giữ vững tình yêu khi có những nhân vật khác có cùng phẩm chất như ta nhưng đáng yêu hơn ta xuất hiện; nó làm ta lo sợ rằng ta không thật là người đáng yêu như người yêu của ta thường tưởng do nhân cách của con người luôn có tính cách hai mặt, mặt tốt bày tỏ cho mọi người thấy, mặt chưa tốt chỉ một mình ta biết; lý do thứ ba là chúng ta sợ chúng ta sẽ thay đổi và không còn đáng yêu như hiện tại (ví dụ: bạn được yêu vì bạn đẹp, nhưng khi sắc đẹp không còn thì tình yêu đó cũng biến mất).

3. Tình yêu ìmặc dù”

Tình yêu này khác hẳn tình yêu ìnếu”. Nó không có điều gì ràng buộc, cũng không đòi hỏi hay trông mong một điều gì cả. Tình yêu này cũng khác tình yêu ìvì”, vì nó không phát sinh từ những đặc điểm quyến rũ nơi người được yêu.Một người dù xấu xí, nghèo hèn nhất trên đời cũng có thể được yêu khi người ấy gặp tình yêu ìmặc dù”. Người ấy không chịu áp lực bị trông mong nào cả, cũng không cần phải ganh đua, lo sợ để giữ gìn những ưu thế của mình mới giữ được tình yêu. Người ấy nhận được tình yêu chỉ vì người ấy được yêu. Dù có lỗi lầm, thua kém, xấu xí hay nghèo hèn, người ấy vẫn được yêu.

Đây là loại tình yêu mà chúng ta vẫn mòn mỏi khao khát bởi sự chân thật, sâu đậm và tính bất vụ lợi của nó. Dù bạn có nhận được tình yêu này hay không, nó vẫn rất quan trọng đối với bạn: quan trọng hơn cả thức ăn, nước uống, tài sản, công danh, gia đình, nhà cửa..Nó là cái neo giữ bạn với cuộc sống. Sở dĩ bạn sống được vì bạn đang nhận được một phần của tình yêu ìmặc dù” (biểu hiện ở tình yêu cha mẹ dành cho con cái) hoặc là vì bạn vẫn hy vọng một ngày nào đó sẽ tìm được tình yêu này. Tuy nhiên, trong đời thực không dễ tìm được một tình yêu ìmặc dù” trọn vẹn, vì chúng ta ai cũng trông mong được tình yêu ấy nơi kẻ khác, mà ta lại thường chỉ gửi đi loại tình yêu ìnếu” và ìvì”.

Trong thực tế, những tình yêu có thể tồn tại lâu bền chính là sự kết hợp của cả ba loại tình yêu trên. Tình yêu sẽ bền vững nếu cả hai người đều biết hy sinh, thương yêu và thấu hiểu nhau. Tình yêu đôi lứa sẽ bền vững khi cả hai đều biết nghĩ đến tương lai và biết chuẩn bị cho nó. Tình yêu đôi lứa sẽ mãi bền vững mặc dù cả hai người là hai thế giới riêng và có nhiều điểm khác biệt nhau….


Mong rằng các bạn sẽ tìm được tình yêu đích thực mà mình mong muốn trong cuộc đời...



#102060 CHUYỆN TÌNH KHÔNG CÓ THẬT

Đã gửi bởi congchuabuon on 08-08-2006 - 15:03 trong Quán văn

Nicole kéo chiếc áo khoác và hòa vào dòng người trên con đường bên công viên. Trời tối và sương mù giăng khắp nơi nhưng cô bé vẫn cố gắng đi nép vào mấy bụi cây như sợ mọi người trông thấy mình. Đặc biệt là Ryan, cô muốn Ryan cứ đi tiếp mà không biết có người dõi theo. Nicole biết rõ con đường mà Ryan sẽ đi. Thứ năm nào cũng vậy, Ryan luyện bóng đá từ 6-8 giờ tối. Nicole thường rủ Emma đi xem Ryan tập bóng. Nhưng hôm nay thì không thể. Nicole rùng mình khi một giọt sương rơi trúng vào đỉnh đầu cô. Cô rất hồi hộp. Chỉ năm phút nữa thôi, Ryan sẽ đi băng qua công viên, và cô muốn nhìn thấy Ryan…

Nicole và Ryan đã quen nhau nửa năm nay và đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của Nicole. Mặc dù hai đứa mới có 16 tuổi, nhưng mẹ của Nicole đã thừa nhận rằng hai đứa sinh ra dường như để làm bạn của nhau suốt đời vậy. Chấp nhận sự chia lìa thật là khó khăn. Thật chẳng ai ngờ mọi sự lại kết thúc như thế này, khi mà giờ đây Nicole đang thầm lặng đứng chờ Ryan đi qua, chỉ mong nhìn lại dù chỉ một nụ cười của cậu. Cô biết Ryan không thích những kẻ lén lút, nhưng có gì nghiêm trọng nữa đâu…

Bất chợt cô bé nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của Ryan. Cậu ta đang đi rất nhanh với chiếc túi trên vai và chiếc mũ lưỡi trai sụp xuống mặt. Nicole gần như bật khóc khi nhìn Ryan rất gần như vậy. Không thể tin được là tất cả đã qua, rằng cô chẳng bao giờ còn được bàn tay ấm áp của Ryan nắm nữa…Khi Ryan khuất dần trên phố, Nicole quyết định đi theo thêm chút nữa. Ryan có vẻ vội vàng, Nicole chợt thoáng một chút nghi ngờ rằng cậu đang đến gặp một cô bé khác. Mà cũng chẳng có lý do gì cấm cậu quen cô gái khác. Và dù biết mình không bao giờ còn được ở bên Ryan nữa, nhưng cái ý nghĩ Ryan sẽ nắm tay một cô gái khác thật tình làm cho Nicole bứt rứt và hết sức đau buồn.

Cảm giác nhẹ nhõm bao trùm khi cô bế nhận ra Ryan đang trên đường về nhà. Ryan chẳng đi gặp cô bé nào cả. Nicole dừng lại ở bến xe buýt cuối con đường. Tại chỗ này, lần đầu tiên Ryan đã nắm tay Nicole để…đỡ cô đứng dậy khi cô bị ngã. Nicole mỉm cười với ký ức ngây thơ đó. Từ chỗ này, cô bế có thể thấy rõ Ryan đang vào nhà. Vẻ mặt Ryan rất buồn. Có thể cậu cũng nhớ Nicole như cô bé đang nhớ cậu?

Ryan vứt phịch chiếc túi ở hành lang và bước vào phòng khách. Mẹ cậu hỏi:

- Hôm nay con tập có tốt không?

Ryan nhún vai và nói rằng buổi tập cũng tạm ổn.

- Sao thế, con vẫn còn buồn phải không? - Mẹ cậu hỏi tiếp.

Cậu lại nhún vai lần nữa rồi đỏ hoe mắt trả lời:

- Có chuyện này lạ lắm mẹ à! Con có cảm giác như Nicole vẫn còn ở quanh đây…con cảm thấy như là bạn ấy cũng quay lại công viên và đi theo con..Mẹ có tin chuyện đó không?

Mẹ cậu đáp:

- Có chứ! Nicole đã rất yêu quý con khi cô bé còn sống, và mẹ tin là Nicole vẫn luôn yêu thương con, kể cả bây giờ và mãi mãi về sau…

Ryan mỉm cười, nhấc khung ảnh Nicole ở trên bàn lên và nhìn sâu vào mắt cô bé. Hôm nay là ngày thứ 100 kể từ ngày Nicole qua đời trong một tai nạn giao thông khi mới 16 tuổi. Nicole cũng bật khóc khi cô bé quay lưng đi và tan vào làn sương lạnh lẽo. Cô biết mình mãi mãi không mất Ryan, nhưng cũng sẽ mãi mãi không bao giờ được gặp cậu thêm một lần nữa…



#100239 Sach "Electronic Devices and Circuit Theory

Đã gửi bởi congchuabuon on 02-08-2006 - 19:36 trong Tài nguyên Olympic toán

Hãy mở lòng bạn ra với cuộc đời và thương yêu những người bạn gặp hôm nay.

Hãy để sự hiện diện của bạn thắp lên ánh sáng mới trong trái tim mọi người.






Các bạn đừng để tôi đánh lừa. Đừng để tôi đánh lừa bạn bởi gương mặt tôi thể hiện. Vì tôi đang mang mặt nạ, tôi mang cả ngàn mặt nạ, những mặt nạ mà tôi sợ phải gỡ ra, và không một mặt nạ nào bạn nhìn thấy đích thực là chân dung tôi cả. Giả vờ là một nghệ thuật. Đó là bản năng thứ hai của tôi, nhưng bị tôi đánh lừa, tôi mong như thế! Tôi tạo ấn tượng cho các bạn thấy là tôi an toàn, rằng tất cả đều rực rỡ và thanh thản đối với tôi, bên trong cũng như bên ngoài con người tôi. Rằng tự tin là tên tôi và bình tĩnh là trò chơi của tôi, rằng mặt nước thì tĩnh lặng và tôi đang nắm quyền kiểm soát và rằng tôi không cần ai cả. Nhưng làm ơn đi, đừng tin tôi!



Bên ngoài trông tôi có vẻ an nhiên tự tại nhưng đó chỉ là chiếc mặt nạ thôi - chiếc mặt nạ của sự giấu giếm, của lòng cảnh giác. Bên dưới chẳng hề có chút tự mãn, kiêu ngạo nào. Dưới đó chỉ có con người thực của tôi: bối rối, sợ hãi và cô đơn. Nhưng tôi giấu đi. Tôi không muốn ai nhận ra chúng. Nghĩ đến việc tôi phải phơi trần sự yếu đuối và sợ hãi là tôi hãi hùng. Đó là lý do tại sao tôi sốt sắng, nhiệt tình tạo ra mặt nạ để giấu mình đằng sau, dựng nên trước mắt người khác một vẻ ngoài lãnh đạm, thạo đời. Mục đích là để chúng giúp tôi giả vờ, che chở cho tôi trước những cái nhìn hiểu biết. Nhưng chính những cái nhìn đó là vị cứu tinh của tôi. Cứu tinh duy nhất của tôi và tôi biết đều này. Nghĩa là theo sau đó là sự chấp nhận, nếu theo sau đó là tình yêu. Đó là điều duy nhất giải phóng tôi khỏi chính tôi, thoát khỏi những bức tường giam hãm do chính tôi xây nên, thoát khỏi những rào cản mà tôi đã cất công dựng lên.



Đó là điều duy nhất sẽ giúp tôi an tâm với những điều bất an trong tôi. Đó là điều duy nhất giúp tôi thấy rằng tôi thực sự có một giá trị nào đó. Nhưng tôi không nói với bạn điều này. Tôi không dám. Tôi sợ. Tôi sợ bạn sẽ nghĩ tôi hèn kém. Bạn sẽ cười tôi và tiếng cười của bạn sẽ giết chết tôi. Tôi sợ rằng ngẫm cho cùng tôi chỉ là con số không, là người không ra gì, rằng tôi là người vô dụng và rằng bạn sẽ nhận ra và rồi từ chối tôi. Vì vậy tôi tiếp tục trò chơi này, trò chơi giả vờ trong tuyệt vọng của tôi, với vẻ tự tin, an nhiên bên ngoài nhưng lại là một đứa trẻ run rẩy, tội nghiệp bên trong.



Và bởi vậy mà cuộc diễu hành của những chiếc mặt nạ được bắt đầu và cuộc đời tôi phô ra trước. Tôi trò chuyện vu vơ với bạn bằng những âm giọng ngọt ngào, khéo léo thường thấy trong một cuộc đối thoại đâu môi chót lưỡi. Tôi kể cho bạn nghe mọi điều thật sự vô vị. Và chẳng có gì trong câu chuyện đó liên quan đến những gì đang than khóc trong tôi. Vì vậy khi tôi trình diễn những điều như vậy đừng để tôi đánh lừa bạn qua những lời tôi nói. Làm ơn hãy lắng nghe cẩn thận và nghe thấy những gì tôi không nói ra, những gì mà tôi ước rằng mình có thể nói ra, những điều mà lẽ ra vì sự tồn sinh tôi phải nói nhưng tôi lại không thể giãi bày. Tôi ghét sự che đậy. Thật lòng đấy! Tôi ghét những trò chơi giả tạo tôi đang chơi. Tôi muốn được là con người trung thực và không e dè, ngượng ngập, nhưng bạn phải giúp tôi.



Bạn phải luôn chìa bạn tay của bạn cho tôi ngay cả khi đó là giải pháp cuối cùng mà tôi dường như muốn hoặc cần. Chỉ bạn mới có thể xua đi khỏi mắt tôi những cái nhìn trống rỗng, ngay dại của một người chết nhưng tim vẫn còn đập. Chỉ có bạn mới mạng lại sinh lực cho tôi. Mỗi lần bạn thể hiện lòng tốt, sự dịu dàng và có thái độ ân cần, mỗi lần bạn cố gắng tìm hiểu với lòng quan tâm thực sự là trái tim tôi mới bắt đầu mọc cánh, đôi cánh yếu ớt, mỏng manh nhưng giúp tôi bay bổng. Bằng sự nhạy cảm và thương cảm của bạn và khả năng hiểu biết của bạn, bạn có thể thổi sinh khí vào người tôi. Tôi muốn bạn hiểu điều này.



Tôi muốn bạn biết là bạn quan trọng với tôi biết bao. Bạn có thể đóng vai trò của đấng tạo hoá tác tạo ra một con người là tôi nếu bạn chọn như vậy. Xin bạn hãy chọn đi! Chỉ mình bạn mới có thể phá sập bức tường mà tôi đang run rẩy phía sau đó. Chỉ có bạn mới có thể giải thoát cho tôi khỏi thế giới bóng đêm của sợ hãi và mơ hồ, khỏi ngục tù cô đơn. Vì vậy, đừng nhắm mắt làm ngơ trước tôi. Tôi biết sẽ không dễ dàng cho bạn. Từ lâu, niềm tin về sự vô giá trị đã hình thành nên những tường rào vững chắc. Bạn càng tiến lại gần tôi, tôi càng mê muội phản kháng. Tôi chống lại ngay cả điều mà tôi khóc lóc van xin để có. Nhưng tôi được biết rằng tình yêu còn mạnh hơn mọi thành trì kiên cố nhất và trong điều này ẩn chứa hy vọng của tôi…niềm hy vọng duy nhất của tôi.



Xin hãy tìm cách triệt hạ những bức tường đó bằng nấm đấm mạnh mẽ, nhưng hãy dịu dàng, vì trẻ nhỏ rất vốn nhạy cảm. Có thể bạn thắc mắc không biết tôi là ai. Tôi là một người mà bạn biết rất rõ: tôi là mọi đàn ông và phụ nữ mà bạn đã gặp mỗi ngày.

THEO INTERNET



#99245 Lời xin lỗi thứ 100

Đã gửi bởi congchuabuon on 30-07-2006 - 15:28 trong Quán văn

LỜI XIN LỖI THỨ 100

Chúng ta không thể biết chính xác tình bạn hình thành từ khi nào. Cứ nhỏ từng giọt nước vào ly, sẽ có lúc một giọt nước làm tràn chiếc ly. Cũng vậy, trong mỗi chuỗi những điều dễ thương, tử tế, sẽ có một điều làm con tim tràn đầy.

(Samuel)

Đó là ngày đầu tiên của năm học lớp 10. Do chỉ làm bài kiểm tra nên lớp tôi được cho về sớm, và tôi gọi điện thoại cho cậu ấy:

- Cậu đến đón mình được chứ?

- Được, đợi mình 5 phút nhé!

- Nhanh lên đấy!

Lúc ấy là 3 giờ chiều. Và tôi ngồi đợi mãi: 5phút, 10 phút, 15phút…Cuối cùng thì cậu ấy cũng tới.

- Cậu làm gì mà lâu thế! Sao không ăn, ngủ rồi tắm luôn đi!

- Mình đang xem một chương trình TV hay.

- Cái gì? Xem TV à?. Tôi leo lên xe cậu ta và không nói thêm một câu nào nữa trên suốt đoạn đường về nhà.

Và đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, nhưng tôi cảm giác lời xin lỗi ấy không xuất phát từ trái tim mà chỉ là lời biện minh qua quít.

Tôi khóc òa lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59. Rồi lần thứ 60, cậu ấy nắm tay tôi và nói xin lỗi, tôi mơ hồ nhận thấy có chuỵên gì đó nhưng cậu ấy lại không thể nói với tôi.

Và điệp khúc ìmình xin lỗi” cứ thường xuyên lập lại cho đến khi tôi không muốn nghe thêm nữa…Tôi đã hét vào điện thoại và dập mạnh ống nghe xuống máy khi nghe lời xin lỗi thứ 99. Từ đó tôi và cậu ấy không gặp nhau nữa. Nhiều khi chuông điện thoại reo, tôi nhấc máy nhưng không thấy đầu dây bên kia lên tiếng. Tôi biết là cậu ấy gọi nhưng tôi vẫn không thèm để ý đến.

Rồi một ngày khi thấy không thể quên được hình ảnh cậu ấy, tôi tìm đến trường cậu ấy. Nhìn vào lớp nhưng không thấy cậu ấy đâu và khi nghe bạn cùng lớp nói là cậu đã vào bệnh viện, tôi vội vàng chạy ngay đến nơi.

- Cậu bị sao thế? Sao không điện thoại cho mình? Tôi ngồi xuống bên cạnh cậu ấy và tự nhiên òa khóc. Tôi khóc đến lạc cả giọng.

Cậu ấy mấp máy đôi môi đủ để nói câu ìmình xin lỗi” rồi nhắm mắt lại.

Tôi la toáng lên:

- Đừng có mà xin lỗi nữa, cậu mở mắt ra đi…

Tôi nắm chặt lấy tay áo cậu ấy rồi vừa kéo vừa lay để cậu ấy tỉnh lại:

- Tại sao anh lại xin lỗi, tại sao anh không giải thích? Đừng có xin lỗi nữa…anh mà không mở mắt ra là em sẽ không bao giờ tha lỗi cho anh đâu…không bao giờ.

Đó là lời xin lỗi thứ một trăm. Và là lời xin lỗi sau cùng của anh với tôi.

Anh đã không thể chiến thắng căn bệnh ung thư máu…nhưng anh vẫn luôn sống trong trái tim tôi…mãi mãi…

Một tháng sau mẹ anh trao lại cho tôi một chiếc hộp, bên trong có nhiều mảnh giấy nhỏ ghi lại lý do những lần anh phải xin lỗi tôi.

ìLần thứ nhất: Mình không muốn đến trễ nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà mình bỗng thấy xây xẩm mặt mày, mình đã cố gắng đến gặp cậu và đã đến được, cậu tha lỗi cho mình nhé!”

ìLần thứ 2:….”

ìLần thứ 3:….”

….Lần thứ 100, là lời xin lỗi anh viết trước khi tôi đến bệnh viện gặp anh: ìMình xin lỗi, mình không muốn bỏ lại cậu một mình trên cuộc đời này nhưng một ngày nào đó mọi việc sẽ khác đi. Mình không thể làm gì hơn, mình xin lỗi….”. Kèm theo đó là bức hình chụp anh trong vóc dáng xanh xao nhưng miệng vẫn tươi cười như đang mong chờ tôi tha lỗi.

Khi anh cần tôi nhất thì tôi lại không có ở bên cạnh: - Timmy – em xin lỗi!.

@namvk: Lần sau nhớ nhập khoảng cách tiết kiệm nhé !



#92575 Tình đầu

Đã gửi bởi congchuabuon on 05-07-2006 - 22:31 trong Quán văn

CHÚT TÌNH ĐẦU
Đỗ Trung Quân

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu ?
Chùm phượng vỹ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu

Mối tình đầu của tôi có gì ?

Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại mang về

Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết còn có gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay

Mối tình đầu của tôi có gì?

Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu - chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi thành câm

Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa.


Mùa hè lại đến rồi .... ko biết từ khi nào tôi ghét cái màu đỏ rực của hoa phượng, ghét nhà ga, ghét cảnh chia tay và ... ghét cả mùa hè...
Tiếc là đã hứa với 1 người sẽ ko bao h làm thơ....



#92574 Thơ cóc!

Đã gửi bởi congchuabuon on 05-07-2006 - 22:16 trong Quán văn

Hi, chào mọi người. Ko ngờ ko lên mạng mấy tháng mà trang thơ cóc của emvaanh bị "hắt hủi" đến vậy :D . Từ hôm nay mình sẽ lên dd thường xuyên hơn :D
Bây h tặng mọi người 1 bài thơ dễ thương làm quà ra mắt nha

Anh là dãy Cauchy
Trong không gian đầy đủ
Cần tìm một điểm tụ
Để lấy giới hạn Lim

Sao em cứ đứng im
Như một điểm bất động
Anh tiến tới vô vọng
Em vẫn ở phía xa

Anh sẽ tìm delta
Để sao cho đủ bé
Khoảng cách đôi mình sẽ
Nhỏ hơn ép-si-lon

Mình sẽ có dãy con
x nờ ka xinh xắn
Gia đình ta vừa vặn
Trong quả cầu một không

Đừng là giới hạn không
Dãy Tình yêu anh nhé
Anh nguyện suốt đời sẽ
Là điểm tụ đời em.

Bài thơ này là của 1 bạn học lớp mình, gửi tặng 1 bạn gái tên H, thấy hay nên xin phép bạn đó post lên đây;)



#85083 Câu lạc bộ những người mê kiếm hiệp

Đã gửi bởi congchuabuon on 07-06-2006 - 16:35 trong Câu lạc bộ hâm mộ

bây giờ hỏi tí về các môn phái cho vui nha:
1. phái nào nổi tiếng với 72 tuyệt kĩ
2. phái nào nổi tiếng với lăng ba vi bộ, bắc minh thần công
3. phái nào có võ công đối lập với phái tuyết sơn
4. tiểu đông tà là bịt danh của ai. và người này là sư tổ của phái nào
(toàn trong truyên kim dung cả đấy)

Hi hi, tiếp sức cho bạn gì gì 1 xíu nè:
2. Phái Tiêu Dao
3. Phái Kim Ô
4. Quách Tương



#80876 Phương trình đạo hàm riêng

Đã gửi bởi congchuabuon on 23-05-2006 - 16:52 trong Giải tích Toán học

Mình là lính mới trong lĩnh vực này, đang bị "cháy máy" phần toán tử vết trong cuốn Sobolev Spaces của Adams, có ai biết tài liệu nào nói kỹ về phần này thì chỉ mình với (có chứng minh luôn càng tốt:D)

A, có trang nào cho download bản PDF cuốn Elliptic Differential Equations and Obstacle Problems của Troianiello ko?



#58286 Lấy lại tin nhắn offline

Đã gửi bởi congchuabuon on 18-02-2006 - 18:06 trong Góc giao lưu

Cho em hỏi tại sao làm theo cách của anh Nangluong em còn thấy đc rất nhiều nick lạ mà em chưa hề chat và cũng ko có đăng nhập = nick đó luôn. Tại sao vậy? Máy tính nhà em chỉ có 1 mình em xài thôi mà :)
Còn nữa, những message lưu lại đều là file DAT, vậy phải làm sao mới đọc đc ?



#55965 Thơ Tết, Thơ Xuân

Đã gửi bởi congchuabuon on 01-02-2006 - 22:01 trong Quán văn

Công chúa thích thơ Nguyễn Bính à, thế thì hay thật. mad cũng rất thích ngồi ê a bài "Mưa xuân" một mình, càng ê a thì càng hình dung ra một đêm mưa lất phất lạnh và một cô thôn nữ mải tìm một ai đó trong đêm hội chèo, bỏ mặc hết những thanh âm vui tươi bất tận ở chung quanh. Đến khi hội tan, ngày xuân cạn thì mới cảm giác được một mùa xuân nhỡ nhàng trong cái lạnh và sức nặng của hạt mưa.


Hì hì....mình thích bài này vì .....ko hiểu sao Nguyễn Bính có thể mô tả chính xác diễn biến tâm lý :D của con gái như vậy ? Mình thì....dù là con gái nhưng....mới gần đây mới hiểu ..... con gái ^_^

Xin lỗi, nhưng thật tình thì mình ko thích bài "Mùa xuân xanh", mình thích Nguyễn Bính chỉ đơn thuần vì cái chất quê mộc mạc, dung dị trong thơ ông....Đọc "Mùa xuân xanh", cảnh thì đúng là cảnh quê, nhưng sao giọng điệu nghe.....thành thị quá ^_^



#55547 Thơ Tết, Thơ Xuân

Đã gửi bởi congchuabuon on 29-01-2006 - 17:53 trong Quán văn

Định post bài "Mưa xuân" nhưng mà madness đã post rồi....cám ơn bạn nhe :D

Cho đến bây giờ thì "Mưa xuân" vẫn là bài thơ của Nguyễn Bính mà mình thích nhất ấy :D



#52916 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 12-01-2006 - 13:12 trong Quán văn

Có một bạn trên diễn đàn gửi tặng mình 3 khổ thơ rất hay :D. Mình rất thích và đã xin phép bạn ghép thêm vào cuối bài hoa bằng lăng:


Hoa bằng lăng

Chiều nao gió nhẹ giỡn nàng mây
Đường về phố nhỏ, nắng vơi đầy
Bằng lăng uống nắng, quên chiều tím
Nhạt nhoà, em bước dưới bóng cây …

*
* *

Hoa tím ai trao, một buổi chiều …
Nắng vàng nhảy nhót, gió phiêu diêu
Hồn hoa ngây ngất, ai nào biết?
Lòng chợt bồi hồi: Hoa đã yêu?

Kể từ dạo đó em yêu hoa
Yêu cơn gió thoảng trước hiên nhà
Yêu cả cánh cò trong câu hát
Yêu giờ tan lớp, ta với ta …

Bữa bữa bằng lăng vẫn mong chờ …
Ngập đường hoa tím, nhuộm trang thơ
Mong cơn gió nhẹ mang anh đến
Duyên dáng hoa cười, tím mộng mơ

Hoa khắc thời gian trong trái tim
Mỗi phút giây trôi, mỗi nỗi niềm
Đời ơi … dừng lại … đừng trôi nữa …
Ta mãi bên nhau, chẳng muộn phiền …

*
* *

Hôm ấy bằng lăng biêng biếc xanh
Nắng buồn hiu hắt … đường vắng tanh …
Nhẹ nhàng anh nói, trong chiều tím …
Em mãi là em … em gái anh …

Nhặt cánh hoa rơi, em khóc chăng?
Vì người phụ rẫy đóa bằng lăng?
Hoa tím rưng rưng … rơm rớm lệ …
Phai tàn chiều tím, nhạt nhoà trăng ….

Hoa tím làm chi? Tím làm chi?
Tím buồn ... nức nở, tím chia ly ...
Tím lòng em nữa ... màu hoa tím ...
Trĩu nặng hồn hoa, mối tình si …

*
* *

Rồi một ngày xuân thắm nắng mai
Anh về trong gió, lạnh râu mày
Ngập ngừng ...tìm gặp... người em gái
Nói lời xin lỗi lúc chia tay

Thì ra chàng đi vì nghĩa lớn
Nên đành ...bỏ lại ...mối tình thơ
Vì sợ là người em gái nhỏ
Có thể trăm năm phải đợi chờ...

Một phút trùng phùng bao nhớ thương
Bằng lăng thôi lạnh những đêm trường
Tím lại sắc xuân muôn chiều tím
Để nhuộm tình thơ vạn dặm đường :D :D



#52774 Thơ cóc!

Đã gửi bởi congchuabuon on 10-01-2006 - 22:17 trong Quán văn

BÀI TOÁN TÌNH YÊU

Bài toán tình yêu ai đó thách đố em
Đến bây giờ em vẫn chưa tìm ra lời giải …
Vì lời giải bị che bởi quá nhiều ìe ngại”
Bởi hồn nhiên và một chút lạnh lùng …





Không gian anh to lớn, mông lung
Làm sao đẳng cấu với không gian em bé nhỏ?
Em hạnh phúc vì ai, vì ai đó …
Hỏi rằng ai có biết hay không?

Không gian anh gồm những thoáng chờ mong
Và những phút ngẩn ngơ rất vội
Mang màu sắc ngập ngừng, bối rối
Liếc trộm em trong lớp học ban chiều …

Giữa hai người chưa nói một lời yêu
Chưa nắm tay, chưa một lần hò hẹn
Không gian em rất hay e thẹn
Vờ cúi đầu khi bắt gặp ánh mắt quen ….

Độc lập nhau nhưng ai biết đôi tim
Từ bao giờ đã đập chung một nhịp ?
Xe buýt tới anh vờ đi không kịp
Để được ngồi chuyến cuối cùng em ….

Giây phút bên nhau, ấm áp, êm đềm
Sao thời gian nỡ trôi quá vội?
Tạm biệt rồi, còn nhiều điều chưa kịp nói ….
Để đêm đêm mơ thấy một bóng hình …






Không gian em sao mà tinh nghịch !
Em vờ quên định lý kia rồi
Rồi lân la đi đến chỗ ai ngồi
ìNè ! Giải giúp … người ta đi nhóc !”

Anh ngồi giải, cũng giả vờ khó nhọc
Để gần ai thêm dăm phút thôi mà …
Để giải xong anh có dịp đòi quà
Cho ìbỏ ghét” những lần em phá phách !

Không gian em gồm bao nhiêu phân hoạch
Là bấy nhiêu lần thầm gọi tên anh
Hoa tầm xuân ngày ấy vẫn biếc xanh
Như gửi gắm tình em cho ai đó ….





Bài toán tình yêu mãi là bài toán khó …
Muốn giải xong cần có cả hai người
Không gian em duyên dáng, hay cười
Nhúng liên tục vào không gian anh ấm áp ….

Phép nhúng ấy không là compắct
Cũng chẳng bao giờ bị chặn nghe anh
Như tình em dù có mỏng manh
Nhưng trù mật và không bao giờ giảm !

Nối đôi tim bằng một hàm tình cảm
Dù xa xôi, chẳng gián đoạn bao giờ !
Là song ánh, và liên tục Holder
Để trơn hóa mọi chông gai, anh nhé!




Dù thời gian có đổi có thay
Hàm tình cảm chẳng bao giờ thay đổi
Và em hiểu, nhưng anh ơi hãy nói
Nói rằng …



#52746 Câu lạc bộ những người mê kiếm hiệp

Đã gửi bởi congchuabuon on 10-01-2006 - 19:20 trong Câu lạc bộ hâm mộ

Hình như 2 câu này đc treo trên Đào hoa đảo đúng ko?
Vậy chắc trong Anh hùng xạ điêu rồi :D



#49050 KHÚC KHÍCH LỜI GIÓ BAY

Đã gửi bởi congchuabuon on 22-12-2005 - 20:17 trong Quán văn

Mình 20 tuổi, đang học khoa Toán. Nhưng nói nhiều về mình thì ... kỳ lắm :lol: Xin lỗi bạn nha :P

Rất vui đc làm bạn với bạn :lol: . Hình như bạn cũng là con gái phải ko? :lol:



#49048 Hoa trắng thôi cài trên áo tím

Đã gửi bởi congchuabuon on 22-12-2005 - 20:10 trong Quán văn

Bài này mình cũng biết, nhưng ko nhớ rõ lắm (bổ sung 2 khổ thiếu)

Hoa trắng thôi cài lên áo tím



Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa xoá không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương, nóc giáo đường

Mười năm trước, em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh

Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay! Chuông nhạc đạo
Rộn rã thay! Chuông nhà trường



Lần lữa anh ghiền nghe tiếng chuông
Làm thơ sầu mộng dệt tình thương
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường


Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đỗ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi



Sau mười năm lẽ anh thôi học
Nức nỡ chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy

Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh

Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu em người áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng



Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ tà áo tím, người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông, nóc giáo đường

Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuông gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ

Màu gạch nhà thờ còn đỏ thẫm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Áo tím tình thơ đã nhạt màu



Ba năm sau chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân vang hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang

Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài trên áo tím ngây thơ
Hôm nay vẫn đoá hoa màu trắng
Anh kết tình chung gởi xuống mồ



Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường

"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi!"



#47210 KHÚC KHÍCH LỜI GIÓ BAY

Đã gửi bởi congchuabuon on 13-12-2005 - 17:49 trong Quán văn

Hi hi, mình rất vui vì lần đầu tiên viết thơ, lần đầu tiên đem lên dd, thế mà ko bị chê, hi hi :D

Chiều nay tôi "vô tình" đặt chân đến chốn này, "vô tình" đọc tác phẩm "Vô tình", "vô tình" nghe lòng mình rúng động, "vô tình" đăng ký , "vô tình" tham gia và cũng "vô tình" muốn bày tỏ đôi dòng tâm sự.

Tôi có một vài tứ thơ, mạn phép hỏi congchuabuon đôi lời:

"Nhiều khi đang đi trên phố đông người
Tôi giật mình sững lại
Đôt nhiên hiện về gương mặt thân quen ấy
Ánh mắt người cứ bám riết lấy tôi
Rồi lướt nhanh thoắt lạ giữa dòng đời
Anh rõ ràng không có ở đây....." => có gọi là "vô tình" ?

"Chiều nay dạo bước trên đường vắng
Chạnh lòng nhớ lại những ngày xưa
Ngậm ngùi viết lại dòng tâm sự
Giật mình bước lạc giữa phố quen" => có gọi là "vô tình" ?

........ và cả những "vô tình" của tôi kia thực sự có là "vô tình" ? Và có nằm trong cái "vô tình" của congchuabuon không ?

Lữ khách không dám, nhờ congchua giải đáp.


Xin lỗi Lữ Khách nhé, nhưng mình ko biết trả lời thế nào đây. Vì chính bản thân mình mình cũng ko hiểu nữa. Mà ko hiểu được tình cảm của mình thì làm sao đi ... tư vấn cho người khác chứ. Hay là bắt chước mình đi, gọi điện về nhà .... hỏi mẹ :D


Tình cảm gì?

Mẹ ơi mẹ, tình cảm gì vậy mẹ?
Khi tim con phảng phất một bóng hình
Vắng một buổi, bồi hồi không yên dạ
Trong giấc mơ cũng nhớ đến người ta

Mẹ ơi mẹ, tình cảm gì vậy mẹ?
Ngồi bên ai, con vui nhất trên đời
Con thầm ước dòng đời đừng trôi nữa
Để người ta mãi mãi ở bên con

Mẹ ơi mẹ, tình cảm gì vậy mẹ?
Khi thấy người ta sánh bước bên ai
Lòng se lạnh, con tim như dừng lại
Nói gì đây? Con chỉ biết thở dài …

Mẹ ơi mẹ, tình cảm gì vậy mẹ?
Khi mà con rất muốn đến gần người
Nhưng chân con cứ bắt con dừng lại
Đứng xa xa trông bóng dáng ai cười …


Mẹ mỉm cười: Tình cảm này thật lạ
Hơi ích kỷ, nên không là tình bạn
Quá nhẹ nhàng, chưa thể gọi tình yêu
Thôi hãy gọi là tình cảm không tên

Tình yêu đẹp, nếu mà con muốn có
Hãy vô tư, hãy cứ để tự nhiên
Và đừng bao giờ gượng ép con tim
Thời gian sẽ trả lời con, con nhé!



#47208 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 13-12-2005 - 17:39 trong Quán văn

Cho mình hỏi một câu hơi riêng tư , có phải trước đây công chúa có 1 nick khác và cũng post vài bài thơ bằng nick đó phải không ?


Hi, mình mới lên diễn đàn lần đầu thôi, và cũng có duy nhất 1 nick congchuabuon hà ("_"). Không phải người quen cũ của bạn đâu (:D)

Công chúa nè , nói dối là không tốt à nha .

Thực tình là mình ko nói dối bạn. Tin hay ko là tùy bạn thôi



#46559 Thách Thức!

Đã gửi bởi congchuabuon on 09-12-2005 - 21:38 trong Số học

Mình xin rút lại lời thách thức này vì có người (emvaanh) đã CM cho mình rồi !



#43662 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 24-11-2005 - 11:58 trong Quán văn

Cho mình hỏi một câu hơi riêng tư , có phải trước đây công chúa có 1 nick khác và cũng post vài bài thơ bằng nick đó phải không ?


Hi, mình mới lên diễn đàn lần đầu thôi, và cũng có duy nhất 1 nick congchuabuon hà ("_"). Không phải người quen cũ của bạn đâu (:fight)
ah, sao này có câu hỏi nào private 1 tí thì mọi người gửi tin cho emvaanh hay Hatucdao nhá, mình phải tạm thời bế quan luyện thi ... HK, ko kéo bị trục xuất khỏi sư môn mất (+_+)



#42714 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 18-11-2005 - 12:21 trong Quán văn

Tại hạ chỉ là một thất phu nơi thảo dã, không muốn đua đòi với vương tôn, nhưng mà đi ngang thấy cô công chúa này đáng thương wá, nên xin góp vài lời, đó gọi bằng "nghe chuyện bất bình, rút thơ tương trợ" :D

Hoàng tử là ai chàng có hay
Tình cô công chúa thắp đêm ngày
Đợi màu hoa tím trên lối cũ
Mà mãi đường xưa vắng dấu hài

Hoa tím tím hoài sắc nhớ thương
Dẫu màu hoa nhạt những đêm trường
Cũng còn tím cả chiều thu tím
Để nhuộm lòng ai một chuyện buồn

úi trời, hình như càng lúc càng bị nhiều người hiểu lầm rồi :D
Thứ nhất, mình ko phải là công chúa gì hết, mà chỉ là 1 con nhóc quê mùa, thô kệch và .... rất xấu xí. 2 chữ công chúa là do .... cha mẹ của mình gọi lúc còn nhỏ thôi mà ^_^ . Nếu ai thích thì gọi, ko thích thì ... muốn gọi sao cũng được :-P
Thứ hai, bài Hoa bằng lăng chỉ là dựa theo 4 câu thơ của Lưu Trọng Lư rồi thêm mắm thêm muối chút xíu thôi:
"Em chỉ là người em gái thôi
Người em sầu muộn của muôn đời
Tình em như tuyết giăng đầu núi
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời"
Hoàn toàn ko phải là tâm sự thật của mình. Mình chỉ thích làm thơ buồn, và cũng chỉ biết làm thơ buồn thôi.... Nếu có người ko thích thì từ nay mình ko post thơ lên diễn đàn nữa ^_"



#42563 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 17-11-2005 - 12:43 trong Quán văn

Lại 1 bài thơ nữa nè:

Hoa bằng lăng

Chiều nao gió nhẹ giỡn nàng mây
Đường về phố nhỏ, nắng vơi đầy
Bằng lăng uống nắng, quên chiều tím
Nhạt nhoà, em bước dưới bóng cây …

*
* *

Hoa tím ai trao, một buổi chiều …
Nắng vàng nhảy nhót, gió phiêu diêu
Hồn hoa ngây ngất, ai nào biết?
Lòng chợt bồi hồi: Hoa đã yêu?

Kể từ dạo đó em yêu hoa
Yêu cơn gió thoảng trước hiên nhà
Yêu cả cánh cò trong câu hát
Yêu giờ tan lớp, ta với ta …

Bữa bữa bằng lăng vẫn mong chờ …
Ngập đường hoa tím, nhuộm trang thơ
Mong cơn gió nhẹ mang anh đến
Duyên dáng hoa cười, tím mộng mơ

Hoa khắc thời gian trong trái tim
Mỗi phút giây trôi, mỗi nỗi niềm
Đời ơi … dừng lại … đừng trôi nữa …
Hoa mãi bên anh, chẳng muộn phiền …

*
* *

Hôm ấy bằng lăng biêng biếc xanh
Nắng buồn hiu hắt … đường vắng tanh …
Nhẹ nhàng anh nói, trong chiều tím …
Em mãi là em … em gái anh …

Nhặt cánh hoa rơi, em khóc chăng?
Vì người phụ rẫy đóa bằng lăng?
Hoa tím rưng rưng … rơm rớm lệ …
Phai tàn chiều tím, nhạt nhoà trăng ….

Hoa tím làm chi? Tím làm chi?
Tím buồn ... nức nở, tím chia ly ...
Tím lòng em nữa ... màu hoa tím ...
Trĩu nặng hồn hoa mối tình si ...

Ai rãnh thì bình giúp công chúa vài lời đi :P



#42556 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 17-11-2005 - 11:11 trong Quán văn

Không phải đâu là không phải đâu, công chúa chỉ tưởng tượng ra thôi mà....
Nhưng sư ca cứ bình luận thử, để xem ca ca hiểu "sư muội" mình được bao nhiêu? :P



#42495 Trái tim nhút nhát

Đã gửi bởi congchuabuon on 16-11-2005 - 20:42 trong Quán văn

Cảm động quá....làm công chúa khóc muốn chít rồi nè...



#42472 Trang Thơ

Đã gửi bởi congchuabuon on 16-11-2005 - 17:42 trong Quán văn

Xin lỗi emvaanh nhá, nhưng công chúa nghĩ viết vậy hay hơn nè

Ta trả lại bước chân đời phiêu lãng
Để rêu phong phủ kín lối đi về
Ta trả lại chuyện tình thơ đã cũ
Để bây giờ tim đập những hoang vu.